Kính thưa quý vị đại biểu!
Kính thưa các cha mẹ học sinh!
Kính thưa thầy cô giáo kính yêu! Cùng các bạn học sinh thân mến!
Có lẽ con thật may mắn và vinh dự là một trên tổng số 96 học sinh khối 5 được đứng trên khán đài trong buổi lễ tổng kết năm học 2015 – 2016, và cũng là buổi lễ chia tay học sinh cuối cấp niên khóa 2011 – 2016 dưới mái trường tiểu học Bắc Mục. Nhân buổi lễ này con mới có cơ hội được nói ra những suy nghĩ và tình cảm của mình mà từ trước đến nay con luôn ấp ủ trong lòng về người mẹ kính yêu của con.
Mẹ của con! Điều đầu tiên con muốn nói với mẹ: Cho con được gửi ngàn lời yêu thương của con, tới cha kính yêu của mình đã đi xa con và mẹ 11 năm nay. Con cảm ơn tới cha đã cho con được sống và làm người trên cõi đời này và con cảm ơn cha đã cho con được sống bên mẹ. Cuộc sống đúng là muôn hình muôn vẻ phải không mẹ? Ai sinh ra mà chẳng muốn mình được sung sướng và hạnh phúc. Điều không may mắn đến với mẹ mới tuổi thanh xuân đã mất đi đôi bờ vai vững chắc, vậy là gánh nặng đè lên đôi vai mẹ, trọng trách 2 nghĩa vụ vừa làm cha, vừa làm mẹ nuôi con khôn lớn. Điều không may mắn đến với con là con không được đầy đủ cả cha và mẹ như bao bạn bè khác. Con thật không may mắn được nhìn thấy cha một lần để nhớ. Nhưng con cảm thấy thật hạnh phúc được lớn lên trong vòng tay ấm áp yêu thương của mẹ.
Mẹ kính yêu của con! Con nhớ lắm ngày con còn bé, năm đó con chỉ là 1 cậu bé học mầm non, con chưa cảm nhận được không có cha, mẹ vất vả nhường nào. Ngày ấy con vẫn còn nhõng nhẽo không muốn đi học, không thích gì nằm xuống ăn vạ. Nhưng không hiểu sao bắt đầu bước vào lớp 1 mọi suy nghĩ của con đã khác. Con tự hiểu rằng mình không có cha, mà chỉ có mình mẹ, nên thật sự phải ngoan và biết yêu thương mẹ. Tiếp đó bắt đầu từ lớp 2 cho đến bây giờ con cảm nhận về mẹ thật là sâu sắc. Con cảm nhận về sự hy sinh cao cả của mẹ đối với con, mà có lẽ sự hy