Điều tôi đau đớn nhất lúc này không phải là việc vợ tôi phản bội, sống không có đạo đức, tồi tệ… mà chính là việc cô ấy quá tốt. Cô ấy phản bội tôi một lần, sau đó quá tử tế để rồi khiến tôi như người mắc kẹt không biết phải làm thế nào để được thanh thản.
Ảnh minh họa.
Cách đây 2 năm, vợ tôi ngoại tình . Lý do cho điều đó cũng không thể hoàn toàn trách cô ấy được. Lúc đó, vì mải mê làm giàu, muốn khẳng định vị thế trong công việc, muốn bằng bạn, bằng bè mà tôi lao vào làm như điên. Tôi không biết đến gia đình, đến vợ là gì nữa. Cưới xong, vợ tôi rất muốn có con nhưng tôi lần lữa mãi không chấp nhận. Bữa cơm tối hôm nào tôi cũng về muộn với hàng trăm lí do liên quan đến công việc. Những buổi tối vợ chồng bên nhau, ăn chung một bữa cơm, xem bộ phim yêu thích chỉ tính trên đầu ngón tay mặc dù chúng tôi đã cưới được hơn 1 năm.
Thời gian đầu cô ấy trách cứ nhưng tôi mặc kệ. Tôi nghĩ rằng chỉ cần tôi sắm sửa về nhà, tiền tích lũy trong ngân hàng của hai vợ chồng cứ ngày một nhiều lên thì cô ấy sẽ hiểu tôi cố gắng vì cái gì. Nhưng sau đó cô ấy im lặng và hoàn toàn không nói gì luôn. Đó cũng là lúc gia đình tôi rơi vào biến cố lớn. Cô ấy ngoại tình.
Người đàn ông đó làm cùng cô ấy. Họ sớm tối gặp nhau và cái cảnh sống không sự sẻ chia bên tôi đã khiến cô ấy phạm sai lầm. Họ đã đi quá giới hạn cùng nhau vài lần cho tới khi tôi phát hiện ra. Cô ấy không phủ nhận sai lầm nhưng cũng không cầu xin tôi tha thứ.
Chúng tôi đã có một buổi nói chuyện rõ ràng với nhau. Khi được biết những sai lầm của mình, tôi suy nghĩ rất nhiều và cuối cùng quyết định bỏ qua cho vợ. Trước lựa chọn đó của tôi, vợ tôi chỉ nói một điều rằng: “Em cảm ơn anh vì tất cả, em sẽ không bao giờ để anh phải hối hận vì đã tha thứ cho em ngày hôm nay”.
Vợ tôi đã sống đúng như cô ấy nói. Sau đó khoảng 1 năm thì chúng tôi có