Khi Lan lên phòng, Thắng ngồi xuống ôm mặt khóc nức nở. Lần đầu tiên gã đàn ông trong anh yếu đuối tới như thế. Anh muốn khóc thật to cho quên hết mọi phiền muộn, nhưng đau thay anh càng cố nấc, tim anh càng thắt lại.
Thắng vốn là chàng trai nông thôn ra thành phố học Đại học và tự thân lập nghiệp. Chính anh chưa bao giờ hối hận và tiếc nuối vì điều gì. Anh vẫn luôn tự hào mình là đứa con ngoan ngoãn, là điểm sáng để anh em ở quê nhìn vào học tập. Ngay cả khi quyết định cưới vợ, anh không hề suy nghĩ, nao núng hay phân vân dù bố mẹ anh lên tiếng phản đối.
Ngày đó bố mẹ anh không ưng Lan (vợ anh) cũng bởi Lan là con gái thành phố, kiêu kỳ và khó gần. Ngay ngày về ra mắt cô rất kiệm lời, chỉ chăm chăm đi theo anh. Cô thậm chí còn không tháo vát khi mặc kệ mẹ bạn trai tương lai lúi húi dưới bếp chuẩn bị đồ ăn trưa một mình.
Thậm chí, trong bữa cơm ngồi cùng mâm với người già, trẻ con cô cũng chỉ chăm chăm gắp thức ăn đầy bát cho Thắng. Bởi những hành động nhỏ ấy, bố mẹ Thắng bất giác sợ cô chỉ yêu mỗi chồng mà chẳng quan tâm gì gia đình anh. Dù thế, sự phản đối của bố mẹ anh chẳng là gì khi anh đã quyết.
Ngày đó, anh luôn lên tiếng bênh vực cô, anh nói con người tính cách chẳng ai giống ai: “Lan thế thôi nhưng rất tốt tính, thân thiện. Vì thế, bố mẹ đừng cản con kết hôn với Lan. Cứ sống cùng nhau con tin bố mẹ sẽ hiểu và yêu thương cô ấy hơn”.
Ngày đó, anh luôn lên tiếng bênh vực cô, anh nói con người tính cách chẳng ai giống ai. Ảnh minh họa.
Cũng bởi tính kiên quyết của anh, 2 tháng sau ngày ra mắt một đám cưới linh đình diễn ra.
Lan chính thức về làm dâu. Thường ngày cô được chồng cưng chiều như một bà hoàng. Đôi lần nhận thấy Lan hơi lạnh lùng, anh có góp ý tính tình cô vẫn vậy không thay đổi luôn tỏ thái độ khinh khỉnh với nhà chồng. Ngay cả khi 2 đứa c