Mùa thu năm 1979, chính trị gia Yuri Andropov (sau này là Tổng bí thư Đảng Cộng sản Liên Xô và Chủ tịch KGB) đã hối thúc Điện Kremlin can thiệp quân sự vào Afghanistan.
Ở thời điểm đó, chính quyền Afghanistan thân Liên Xô đang đánh mất quyền kiểm soát đất nước vào tay những người mujahedeen.
Ông Andropov cảnh báo một Afghanistan thất thủ sẽ tạo nên vòng xoáy bất ổn ở khu vực Trung Á. Từng thành công trong việc dập tắt bạo loạn ở Hungary năm 1956, ông Andropov tin rằng Liên Xô sẽ giành chiến thắng dễ dàng ở Afghanistan.
Tổng thống Nga Vladimir Putin (phải) bắt tay với Tổng thống Syria Bashar al-Assad.
Nhưng thế giới Hồi giáo không đơn giản như ở Đông Âu. Liên Xô đã vấp phải làn sóng phản ứng mạnh mẽ của phe đối lập Hồi giáo ở Afghanistan.
Vài ngày sau khi lực lượng lính dù Liên Xô kiểm soát Kabul, nhà vua Saudi Arabia, Fahd tuyên bố sẽ hỗ trợ cho các hoạt động phản kháng của những người mujahedeen trước hành động gây hấn của Liên Xô.
Hoàng tử Salman, thống đốc của tỉnh Riyadh khi đó được giao nhiệm vụ gây quỹ bí mật, ước tính khoảng 10 triệu USD để hỗ trợ mujahideen và đồng minh Pakistan.
Trong khi đó, Liên Xô chưa bao giờ có thể tập trung toàn lực vào cuộc chiến. Trong giai đoạn cao trào, chỉ có khoảng 100.000 binh sĩ hiện diện ở Afghanistan. Sau này khi giữ chức Tổng bí thư Đảng Cộng sản Liên Xô, ông Andropov đã mở rộng cuộc chiến nhưng chưa bao giờ có thể thành công.
Hàng triệu người Afghanistan phải sơ tán đến Pakistan và Iran, ít nhất một triệu người thiệt mạng nhưng những người mujahedeen đã không bị đánh bại. Sau khi ông Andropov qua đời vài năm, Mikhail Gorbachev mới quyết định rút quân đội khỏi Afghanistan.
Giống như những gì xảy ra ở Afghanistan trong quá khứ, chính quyền Tổng thống Syria Bashar