Thêm một câu chuyện cổ tích giữa đời thường khiến người đọc phải ứa nước mắt và cảm phục.
Chuyện tình cảm động
Đó là câu chuyện tình cảm động của họa sĩ khuyết tật Nguyễn Tấn Hiền, SN 1978 tại Đà Nẵng và vợ là chị Nguyễn Thị Lý, nhân viên điều dưỡng cho anh. Năm 1999, anh Hiền nhập ngũ tại Lữ đoàn pháo phòng không 573 ở Bình Định. Năm 2002, anh xuất ngũ và thi đỗ vào khoa Toán trường CĐ Sư phạm Đắk Lắk. Ước mơ trở thành thầy giáo sẽ trở thành sự thật nếu như không có biến cố vào ngày 27/10/2002, khi trên đường đến trường, anh Hiền bị tai nạn dẫn đến gãy cột sống cổ, liệt tứ chi. Chàng sinh viên khoa Toán đầy hoài bão chơi vơi giữa bệnh viện vì mẹ anh quá già không thể túc trực thường xuyên bên anh.
Gia đình họa sỹ khuyết tật Nguyễn Tấn Hiền hạnh phúc bên nhau.
Và trong nỗi tuyệt vọng đó, một nửa còn lại của cuộc đời anh đã xuất hiện như một phép màu. Nàng tiên đó chính là chị Nguyễn Thị Lý. Chị Lý quê ở Huế vào Đà Nẵng làm công nhân sau đó học trung cấp kỹ thuật y tế TW2. Anh gặp chị lúc chị đang là sinh viên thực tập và cũng chính là nhân viên điều dưỡng cho anh. Cảm thông cho hoàn cảnh, chị thường xuyên đến để động viên, an ủi anh và rồi không biết tự bao giờ anh chị đã trao trọn tình yêu cho nhau.
Thế nhưng, lý trí của anh Hiền không cho phép mình trở thành gánh nặng cho người khác. Mặc cảm bệnh tật vì nằm một chỗ, không tự vệ sinh cá nhân được, anh đã tìm cách tránh chị. Song, khi anh càng cố tránh thì chị lại càng tiến gần hơn, càng đuổi thì chị càng đến. Chị Lý đã đạp xe hơn 10 cây số để đến chăm sóc cho anh, lo toan mọi việc dù cho anh không chấp nhận. Chị không nề hà những lời xì xào, đàm tiếu và cả ngăn cản gay gắt của mọi người.
Để khẳng định tình yêu, chị Lý đã tự về quê làm giấy chứng