Hôm nay là kỷ niệm 30 năm ngày cưới của ba mẹ. Những ngày này hay nghe đi nghe lại Bài ca tháng Sáu của Trần Thu Hà: “Một ngày tháng sáu, mùa hè tiếng ve sầu làm mình nhắc đến những kỷ niệm tháng sáu…”
30 năm trước, vào ngày cuối tháng sáu đổ lửa, ba mẹ về cùng nhau bằng một đám cưới nhỏ giản dị. Vợ từng hỏi mẹ:
- Người ta hay cưới vào mùa đông hay mùa xuân, sao ba mẹ lại cưới vào mùa hè tháng Sáu?
- Ba mày về phép được có bấy nhiêu ngày, không cưới thì đợi thêm 3 năm nữa. Mẹ cười.
Vậy đó, đám cưới thời bình của chàng công an trẻ và cô em gái bạn học mà vẫn đậm sâu dấu ấn như những ngày kháng chiến. Ba về phép vội vàng lập gia đình rồi lên tàu trở vào Nam tiếp tục công tác.
Mẹ ở lại quê nhà, mang thai và sinh mình trong vòng tay của gia đình 2 bên nội ngoại. Không kể hết những vất vả mà mẹ đã trải qua trong những ngày cần có ba hơn bất cứ lúc nào đó. Ngày ba về, mình đã biết đi, biết nói.
Tàu xe khó khăn, mỗi năm ba chỉ có gần một tháng phép để về thăm gia đình, thậm chí vài năm ba mới có thể về quê. Ký ức về ba trong mình chỉ qua những lá thư tay và vài bức hình hiếm hoi. Mỗi lần ba về cả nhà vui như hội, mình có quà, có áo mới. Mình nhớ loạt phát súng ba bắn thay cho pháo nổ đón giao thừa.
Nhớ năm ba về xây nhà, căn nhà mái bằng oách nhất nhì xóm. Rồi ba vẫn không thể bên cạnh mẹ khi em mình ra đời. Mẹ, mình và em sống bên nhau trong sự yêu thương đùm bọc của 2 bên gia đình và hàng xóm láng giềng; ba vẫn sống tập thể cùng các bác, các chú đồng đội; cả nhà lại cùng nhau ngóng trông những lần ba về phép.
Những năm tháng lại trôi qua, em mình được 2 tuổi, mẹ và em vào Nam cùng ba, mình ở lại trời Bắc, giấc mơ sum họp của gia đình vẫn còn dở dang. Mãi 5 năm sau đó, giấc mơ mới thành hiện thực.
Cuộc sống mới, không bà con họ hàng thân thuộc nhưng gia đình mình vẫn cảm thấy ấm áp tron