Chị K và chồng là anh B.T.G (41 tuổi) cưới nhau được 10 năm nay. Trong suốt 10 năm đó cuộc hôn nhân của anh chị rất hạnh phúc. Anh chị có với nhau 2 đứa con gái, đứa lớn vừa vào lớp 4, còn đứa nhỏ đang học lớp 2.
Trong cuộc sống thường ngày, chị K là người vợ rất chu toàn với gia đình, dù vất vả nhưng chị chưa một lời kêu van phàn nàn, cũng bởi chị hiểu tính chất công việc của chồng nên rất thông cảm. Chồng chị cũng vì thế mà yêu vợ hơn, bao năm qua đi đâu anh cũng tự hảo vì lấy được người vợ vừa đẹp người lại đẹp nết.
Nói về chuyện vợ chồng, chị K chẳng có gì phải phàn nàn khi vợ chồng chị rất hòa hợp, kể từ ngày cưới nhau anh chưa bao giờ khiến chị buồn phiền trong mỗi lần giao ban. Nhiều khi chồng chị còn trêu vợ “cứ vui vẻ thế này mãi thì vui mình nhỉ?”.
Tháng 2/2016 vừa rồi, trong một buổi chiều chở con sang nhà bà ngoại chẳng may chị K bị tai nạn chỗ cầu đầu làng. Đứa bé không sao nhưng chị K bị gãy chân. Sau đợt đó, dù được điều trị tận tình, chu đáo nhưng chị K vẫn đi khập khiễng. Từ dạo đó, chị K buồn lắm.
Nghề nghiệp chị K làm vốn phải đi lại nhiều, nay chân đau chị xin nghỉ ở nhà mở một cửa tiệm may mặc nhỏ. Chị nói với chồng “May mặc là cái duyên của gia đình em, xưa kia mẹ em cũng sống chủ yếu bằng nghề này, giờ em cố gắng mình vẫn có thu nhập lại có thời gian chăm hai con”.
Chị nhặt lên xem thấy một chiếc mặt dây chuyền đá, chị nhìn có tên chồng chị và người phụ nữ nào đó tên là H.N (Ảnh minh họa).
Từ ngày chị K ở nhà làm việc, chồng chị cũng dần thay đổi. Anh không còn ân cần với vợ như trước kia nữa. Anh thường xuyên đi sớm về muộn, thậm chí có những đêm anh viện cớ bận không về. Chị thấy chồng lạnh nhạt sinh nghi, nhưng không dám hỏi thẳng vì chồng chị vốn tính nóng nảy.
Có hôm, chị thấy chồng đi về đứng ngồi không yên. Anh cứ đi thẩn th