Nhà đầu tư "khóc ròng"…
Năm 2009, Tổng công ty Dầu Việt Nam (PVOil) và Tập đoàn ITOCHU Nhật Bản góp vốn thành lập Công ty TNHH Nhiên liệu Sinh học Phương Đông (OBF) theo tỉ lệ tương ứng 51% - 49%, nhằm đầu tư xây dựng nhà máy sản xuất Ethanol tại huyện Bù Đăng, tỉnh Bình Phước.
Năm 2010, mặc dù chỉ mới hoàn thành xong nghiên cứu khả khi, Công ty CP Licogi 16 (LCG) đã "nhanh chân" mua lại 22% cổ phần OBF từ PVOil.
Không lâu sau đó, Nhà máy được hoàn thành, tiến hành chạy thử vào tháng 2/2012. 10 tháng sau, OBF nhận bàn giao toàn bộ Nhà máy, tuy nhiên đồng thời phải ngừng vận hành do không có thị trường tiêu thụ.
Nhà máy NLSH Phương Đông cũng đóng cửa im lìm từ đó cho tới nay.
Nhà máy Ethanol của OBF chỉ chạy thử được 10 tháng, trước khi ngừng hoạt động cho tới nay. Ảnh: CAND
Câu chuyện khó khăn của OBF không phải là trường hợp cá biệt, đặt trong "bức tranh" tối màu của ngành công nghiệp nhiên liệu sinh học trong nước, với "cái chết" của một loạt nhà máy NLSH trải dài từ Bắc vào Nam như nhà máy NLSH của Tập đoàn Dầu khí PVN và Sea Bank ở Tam Nông, Phú Thọ; nhà máy Ethanol của PVN ở Dung Quất, Quảng Ngãi cùng một số nhà máy nhỏ khác.
Song, nói sao thì nói, việc thiếu tính toán kĩ càng, chạy theo phong trào khiến không ít nhà đầu tư hiện phải đau đầu với các nhà máy NLSH. OBF là ví dụ điển hình.
Trong 3 năm 2010-2012, LCG đã góp tổng cộng 116,5 tỷ đồng trên 123,5 tỷ đồng (tương ứng 22% vốn góp) cam kết góp vốn vào OBF.
Mặc dù vậy, hoạt động thua lỗ nặng nề của OBF khiến khoản đầu tư của LCG "đổ sông đổ bể" chỉ một thời gian ngắn sau đó. Năm 2013, LCG phải trích lập dự phòng tới 98,2 tỷ đồng cho khoản đầu tư trên, góp phần không nhỏ khiến LCG chứng kiến một trong những năm đen tối nhất k