Gửi các bệnh nhân bỗng nhiên được “chăm sóc đặc biệt”,
Sáng nay đọc báo, tôi mới biết đến... sự tồn tại của quý bà con. Chuyện quý bà con gặp phải đúng là xưa-nay-chưa-từng-thấy!
Nếu nội dung tố cáo của bạn đọc là sự thật, thì từ đầu năm 2016 đến nay, đặc biệt trong tháng 6 vừa qua, nhiều phòng khám bệnh ở Bệnh viện Nhi Hải Dương đã làm việc theo hướng đưa bệnh nhân vào chăm sóc cấp 1, bất kể bệnh nặng hay nhẹ.
Người ta làm vậy với quý bà con là để tính tiền bảo hiểm y tế cao lên. Cụ thể, lệ phí khám bệnh bình thường khoảng 60.000 đồng/người trong khi lệ phí chăm sóc cấp 1 cao gấp ba lần, khoảng 200.000 đồng/người.
Theo dõi vụ việc, đám đông tỏ ra hết sức rầu rĩ như vừa bị sụp đổ thần tượng. Áo thiên thần mà còn dính chàm thì dân biết tìm sự sạch sẽ ở đâu? Trong đầu thiên thần còn nghĩ đến chuyện "ăn bẩn" hàng ngày thì công tác chăm sóc sức khỏe cho nhân dân ai xứng đáng đảm đương gánh vác bây giờ?
Nhưng quả thực nếu chỉ xét dưới lăng kính duy tình – một đặc trưng văn hóa của người Việt, tôi nghĩ rằng việc đưa bệnh nhân vào chăm sóc cấp 1 bất kể mức độ nặng nhẹ đã phần nào cho thấy trái tim tận tụy, hết lòng yêu thương người bệnh của những thiên thần áo trắng.
Và thực tế, quý bà con đang cảm thấy may mắn vì mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời bệnh nhẹ được “chăm” dài ngày, có phải không ạ?
Dẫu cho ở đâu đó trên đất nước này có những điều tiếng không hay về y đức của người thầy thuốc thời kỳ hội nhập. Dẫu thỉnh thoảng xảy ra vài chuyện nhầm lẫn mang đậm tính "hài hước" như đau chân trái mổ nhầm chân phải, bị cắt hết thận vì bác sĩ nghĩ thận trái là... thận đôi, bị cắt niệu quản sau phẫu thuật cắt tử cung,.... Chúng ta cũng không thể phủi sạch sự cố gắng của đội ngũ y bác sĩ chẳng những hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao trong nhiều năm liền mà còn tạo được niềm tin sắt son đối với người dân.
Vả lại, khi trong gia đình có người đau ốm phải nằm viện, ai mà không mong bác sĩ "gần" người thân của mình “thêm chút nữa”.
Đằng này, chẳng cần ca bài “Phong bì ơi!” hay giở thói côn đồ uy hiếp bác sĩ, chỉ cần nhập viện là được hưởng sự chăm sóc toàn diện vốn chỉ dành cho bệnh nhân hôn mê, bệnh nhân sau phẫu thuật lớn, bệnh nhân suy tuần hoàn, suy hô hấp nặng, bệnh nhân chấn thương, vết thương sọ não, bệnh nhân cấp cứu nội khoa như chảy máu đường tiêu hoá, đột quỵ, mổ tim, ghép tạng… - Chuột mà sa vào chĩnh gạo cũng chỉ sung sướng đến thế là cùng.
Cuối thư, tôi chân thành chúc bà con cô bác sớm được ra viện trong trạng thái vui tươi, phấn khởi, tràn trề sức sống!
Thương mến,
Trương Chi