Kỳ 1: Chuyện tình buồn của người lao công
Tình cũ không rủ cũng đến
Kể về cuộc hôn nhân chóng vánh của mình, bà Bùi Thị Đ. (quê gốc Ninh Bình) tâm sự, với giác quan thứ sáu của một người phụ nữ , bà không thấy được sự an toàn ở ông Trần Văn H. (SN 1959, người Hà Nội).
“Lúc đầu tôi cũng không thấy ưng ông H. cho lắm, nhưng do mọi người vun vén, tác động nhiều quá nên tôi cũng nghe theo”, bà Đ. tâm sự.
Một đám cưới đơn sơ, giản dị diễn ra trước sự chứng kiến của hai bên nội ngoại. Sau đó, bà nhanh chóng gói ghém đồ đạc theo chồng lên thành phố.
Những ngày đầu, bà Đ. được ông H. đối xử hết sức chu đáo và yêu thương khi còn sinh cho ông H. được một cô công chúa xinh đẹp. Do đổ vỡ lần đầu trong hôn nhân nên ông H. càng trân trọng cuộc sống vợ chồng, những lúc ông đau ốm, đổ bệnh nặng, được bà Đ. ngày đêm túc trực bên giường bệnh, ân cần chăm sóc, động viên.
Cảm động trước tấm lòng tận tụy của vợ, ông H. thủ thỉ như van nài vợ: “Bà đừng bỏ tôi đi bà nhé! Để bà ở lại bên cạnh tôi thì muốn tôi làm gì tôi cũng làm”.
Bà Đ. đôi mắt rưng rưng nhớ lại những ngày tháng chia ngọt sẻ bùi: “Có hôm tôi mua 4 quả trứng vịt lộn cũng không dám ăn mà nhường cho hai bố con ông ấy. Thi thoảng mua sườn về nấu canh bí cũng chỉ dám ăn rau và nước canh còn nhường cho hai bố con ăn cái”.
Bà Đ. chia sẻ về cuộc đời của mình. (Ảnh Thúy An)
Để kiếm thêm thu nhập cho gia đình , để cho chồng con có miếng ăn tươm tất, đầy đủ hơn, bà phải xin đi làm công nhân dọn vệ sinh cho xí nghiệp môi trường. Công việc của bà vô cùng vất vả, ngày nắng cũng như ngày mưa, bà phải quần quật đánh vật với những xe rác đầy chất ngất.
Bà đâu ngờ rằng, vì nhà vợ cũ ông H. cách đó k