Mức chi tiêu tương đối
Trong cuộc sống thì mọi thứ đều chỉ mang tính chất tương đối. Một anh chàng dám vung tiền ra để sắm căn biệt thự sang trọng chưa chắc đã có thu nhập cao ngất ngưởng, mà có thể là vì anh ta vừa bán đi ngôi nhà còn sang trọng hơn, và trong bóng đá cũng tương tự như vậy.
Trước khi đi vào phân tích chi tiết doanh số mua bán cầu thủ của các CLB Premier League trong mùa hè này, cần phải làm rõ một vấn đề nhỏ: tổng số tiền chi tiêu ròng (chênh lệch giữa tiền mua và tiền bán cầu thủ), chứ không phải tổng số tiền chi tiêu, mới là tiêu chí đáng quan tâm.
Chỉ thêm một chữ “ròng” thôi, nhưng hàm nghĩa sẽ khác hẳn. Một đội bóng hoặc một giải đấu mua sắm nhiều, đưa về nhiều tân binh đẳng cấp chưa hẳn đã vì sở hữu tiềm lực tài chính hùng hậu, mà có thể đơn giản là vì họ vừa bán đi một vài ngôi sao còn sáng hơn chẳng hạn (và thu về rất nhiều tiền).
Lấy ví dụ, Liverpool từng chi tới 50 triệu bảng để có được chữ ký của bộ đôi Suarez – Carroll trong những ngày cuối cùng của kỳ chuyển nhượng mùa Đông năm 2011, nhưng điều đó không có nghĩa là đội chủ sân Anfield bỗng đột ngột trở nên giàu có, mà toàn bộ số tiền đó xuất phát từ thương vụ bán Fernando Torres cho Chelsea. Đội bóng của tỷ phú Abramovich, cùng với Real, Barca, Monaco, PSG… mới là những “tay chơi” thực thụ khi liên tiếp ném hàng đống tiền vào sàn chuyển nhượng cho dù nguồn thu từ bán cầu thủ chẳng đáng là bao.
Một ví dụ khác, nếu đặt doanh số mua cầu thủ trong kỳ chuyển nhượng hè 2013 của Primera Liga bên cạnh Bundesliga thì kết quả cũng không quá chênh lệch, thậm chí La Liga còn có phần chiếm ưu thế: giải đấu hạng cao nhất của bóng đá TBN đã bỏ ra tổng cộng 261,65 triệu euro cho những bản hợp đồng mới, cao hơn đôi chút so với mức 236,85 triệu của những người đồng nghiệp Đức.
Tuy nhiên, sự thật sẽ nhanh chóng được phơi bày nếu chúng ta xem xét đến doanh số mua bán ròng: La Liga đã thu được tới 406,77 triệu euro từ việc bán cầu thủ, tức trên thực tế họ đã bán ròng 145,12 triệu euro, trong khi Bundesliga (doanh số bán cầu thủ đạt 190,85 triệu) vẫn mua ròng 46 triệu euro.
Các đội bóng Anh sắp lập kỷ lục trên sàn chuyển nhượng
Nói cách khác, bất chấp mức chi tiêu ấn tượng, La Liga đã trải qua một mùa hè “bán máu”, khi mà những Soldado, Negredo, Falcao (các chân sút xuất sắc thứ 3,4 và 5 ở mùa bóng 2012/13), Thiago, Higuain… lần lượt ra đi trong khi theo chiều ngược lại chỉ có Neymar là thực sự sáng giá.
Sắp phá kỷ lục
Vì thế, cho dù tổng giá trị chuyển nhượng các tân binh của Premier League trong mùa hè 2013 “mới” chỉ dừng ở mức 405,55 triệu bảng (thực ra đây đã là mức cao nhất ở châu Âu, và chưa có một giải VĐQG nào khác chạm mốc 300 triệu) và còn thấp hơn khá nhiều so với con số tương tự trong kỳ chuyển nhượng hè năm 2012 (490 triệu bảng) thì đây vẫn là một chiến dịch mua sắm cực kỳ ấn tượng của 20 CLB ở giải Ngoại hạng Anh.
Vẫn còn hơn 2 tuần nữa thị trường chuyển nhượng mới chính thức đóng cửa, nhưng giá trị mua ròng của Premier League hiện đã đạt 310 triệu bảng, bỏ xa mùa giai đoạn từ 2008-12 (trung bình mức mua ròng chỉ khoảng 185-190 triệu bảng/mùa) và đã gần bằng kỷ lục trong cả mùa 2012/13 (362 triệu bảng).
Bên cạnh đó, ở mùa giải 2013/14 có tới 8 đội là Man City, Chelsea, Tottenham, Swansea, West Ham, Norwich, Southampton và Cardiff chi tiêu ròng nhiều hơn 20 triệu bảng, cao gấp đôi so với mùa trước. Ngoài ra, còn một chi tiết rất quan trọng nữa: trong giao dịch với các thị trường nước ngoài, Premier League đã “nhập siêu” khoảng 220 triệu bảng, tăng xấp xỉ 75% so với cùng kỳ năm 2012.
Nghĩa là, dù không (hay là chưa?) lôi kéo được siêu sao nào cỡ như Ronaldo, Messi, Ribery… , Premier League vẫn có thừa sức thu hút đối với các cầu thủ ngoại và mọi lo lắng về việc giải Ngoại hạng Anh có thể bị suy giảm vị thế ở châu Âu sau một chiến dịch Champions League thất bát xem ra là quá sớm.
Premier League vẫn cực hấp dẫn
Những thống kê ở trên một mặt phản ánh rằng Premier League vẫn là quyền lực hàng đầu, nếu không muốn nói là số 1, trên thị trường chuyển nhượng cầu thủ, mặt khác còn nói lên sức hấp dẫn cực lớn của hạng đấu cao nhất trong cơ cấu tổ chức bóng đá Anh.
Trong khi một bộ phận không nhỏ các nhà tài phiệt đã âm thầm rút lui khỏi bóng đá (Suleyman Kerimov ngừng đầu tư vào Anzhi, Sheikh Abdullah Al-Thani không rót vốn vào Malaga nữa, Massimo Moratti thậm chí đã và đang tìm đối tác để bán lại Inter) thì các ông chủ Trung Đông, Nga hay Mỹ tại Premier League vẫn không ngừng chi tiêu (và chi tiêu rất mạnh tay).
Trong số đó, Sheikh Mansour hay Abramovich có thể chỉ xem bóng đá là một thú tiêu khiển, nhưng các tỷ phú Mỹ thì chắc chắn coi đây là một kênh đầu tư nghiêm túc và chừng nào nhà Glazer hay John W.Henry còn chịu chi tiền thì Premier League còn cho thấy cơ hội sinh lời rất sáng sủa.
Hơn thế nữa, doanh số mua sắm “khủng” của Premier League không chỉ xuất phát từ các CLB lớn. Những đội bóng tầm trung bình và nhỏ, đặc biệt là các đội mới lên hạng như Cardiff hay Hull City, cũng rất chịu khó dốc hầu bao, thể hiện qua việc tổng chi tiêu của các CLB mới thăng hạng đã tăng 70% so với mùa bóng trước.
Thậm chí nhiều CLB ở nửa dưới BXH còn tiêu tiền nhiều hơn M.U hay Arsenal, và đây là sự khác biệt rất lớn so với các hầu hết các giải VĐQG lớn khác: tại TBN, thị trường chuyển nhượng là sân chơi riêng của Real và Barca, ở Pháp thì PSG và Monaco độc diễn trong khi tại Đức thì ít ai có thể so đọ nổi với Bayern và Dortmund.
Tóm lại, chúng ta có thể kỳ vọng về một mùa giải 2013/14 cân bằng và giàu tính cạnh tranh hơn bao giờ hết, và không phải ngẫu nhiên mà các hãng truyền thông trên toàn thế giới lại chấp nhận bỏ ra gần 2 tỷ bảng chỉ để đổi lấy quyền phát sóng Premier League trong vòng một năm…
- Việc thống kê doanh số chuyển nhượng cầu thủ trong bóng đá chưa bao giờ là điều dễ dàng. Trong rất nhiều trường hợp, các bên có liên quan đều không muốn tiết lộ giá trị thực tế của vụ chuyển nhượng cho báo giới vì nhiều lý do (bảo mật thông tin, trị giá cầu thủ có thể thay đổi tùy theo các điều khoản phụ như số lần ra sân, số bàn thắng, danh hiệu…) và những con số xuất hiện trên mặt báo thường chỉ là phỏng đoán gần đúng.
Tuy nhiên, rất may là đối với bóng đá Anh thì khó khăn này không tồn tại: hầu hết tất cả các CLB chuyên nghiệp ở xứ sở sương mù đều hoạt động dưới hình thức công ty trách nhiệm hữu hạn hoặc công ty cổ phần (không giống như bóng đá TBN hay Đức, nơi nhiều đội bóng thuộc quyền sở hữu của các hội viên) và có nghĩa vụ phải cung cấp đầy đủ dữ liệu tài chính cho Ủy ban Quản lý Doanh nghiệp (Companies House) trực thuộc Chính phủ. Nhờ đặc thù nghề nghiệp, các công ty kiểm toán lại có thể tiếp cận với nguồn thông tin này nên số liệu về chuyển nhượng mà họ công bố trong các bản báo cáo là cực kỳ chính xác.
Theo Sao bóng đá