Không bao giờ tôi nghĩ rằng cuộc đời mình lại có lúc khốn đốn và nhục nhã như bây giờ. Từ khi bắt đầu hiểu biết về cuộc sống tôi đã luôn hứa với bản thân rằng đừng bao giờ đẩy mình vào cảnh phải quỳ lạy người khác. Vậy mà đâu ngờ tôi giờ đang phải làm như vậy và chẳng biết bao giờ mới thoát ra. Tất cả bắt đầu chỉ từ một phút lỗi lầm trong một cơn say mất kiểm soát.
Tôi làm nghề hướng dẫn viên du lịch cho một công ty du lịch ở Hà Nội. Làm nghề này, tôi phải thường xuyên theo các tour du lịch và liên tục vắng nhà. Đợt nào dần tour ngắn, tôi còn được ở nhà với con vào buổi tối, còn những khi theo các tour dài ngày, có khi cả tuần tôi xa chồng con.
Tại sao việc tôi và người đàn ông kia ngã vào nhau chỉ là sự cố chứ không phải có tình cảm gì và hoàn toàn chỉ là tình một đêm, chúng tôi chẳng còn liên hệ gì với nhau sau đêm đó, vậy mà sao chị ta vẫn không tha thứ, chấp nhận? Ảnh minh họa.
Công việc hay phải xa nhà nhưng bù lại thu nhập của tôi có khi gấp đôi, ba lần các công việc làm văn phòng nhàn hạ khác. Vì lẽ đó mà dù công việc có nhiều bất cập nhưng tôi vẫn muốn gắn bó thêm vài năm nữa, khi có được một số vốn kha khá trong tay, tôi sẽ tìm việc công sở.
Gắn bó với nghề hướng dẫn viên du lịch, nghĩa là tôi sẽ phải chấp nhận vô cùng nhiều rủi ro và thậm chí tai tiếng. Đó là những lời tròng ghẹo, mơn trớn và gạ tình của những vị khách nam trong đoàn. Đó là những sự cố nửa đêm bị khách bày trò dựng dậy đòi ngủ cùng.
Nhiều năm trong nghề, tôi đã rất có kinh nghiệm trong việc xử lý các vụ việc như vậy và tôi luôn tự tin sẽ giữ được mình trong mọi hoàn cảnh. Tôi chẳng bao giờ đi nhậu cùng khách buổi đêm cũng không bao giờ tỏ ra thân mật quá mức với khách khác giới.
Ấy vậy mà cuối cùng tôi đã phạm phải sai lầm. Hôm ấy, tôi dẫn đoàn đi tour dài ngày và trong đoàn có một vị khách là đồng hư