Chúng tôi thuê một phòng ở nhà nghỉ S.M trên đường Giải Phóng (Hà Nội). Phòng bài trí khá giản đơn: Bên chiếc giường nhỏ là một bàn trang điểm, trong ngăn kéo bàn có sẵn vài chiếc... bao cao su. Khăn tắm đặt ở góc giường và khăn mặt được treo trong nhà vệ sinh khép kín. Chưa dùng, khăn thoang thoảng nước xả vải, đưa lên mặt lau thì sộc cái mùi rất nặng của hóa chất tẩy trắng vải Javen.
Nhiều nhà nghỉ bình dân tiềm ẩn mầm bệnh do mất vệ sinh. Ảnh: Chí Cường. Tường mỏng, cửa vênh, đồ sặc mùi... nước tẩy
Phàn nàn với nhân viên nhà nghỉ rằng phòng vừa nhỏ, vừa bẩn và nhà vệ sinh thì quá tồi tàn, anh ta ấn chìa khóa vào tay tôi rồi liến thoắng: “Đi dọc cái đường Giải Phóng này, đâu chả vậy bác. Nhà nghỉ này là “ô kê” nhất phố rồi đấy. Ông anh nghỉ mấy cái phòng gần bến xe thì biết tay nhau ngay”.
Cánh cửa phòng tầng 3 nhà nghỉ S.M ở ngõ Giáp Bát này được làm bằng gỗ dày dặn nhưng khi đóng vào bị kênh. Ngược lại thì những bức tường ở đây mỏng đến mức có thể dễ dàng nghe được tiếng bước chân loẹt quẹt của những khách đến sau, nghỉ ở phòng bên cạnh.
Tấm chăn mỏng và khăn được xếp ngay ngắn phía cuối giường nhìn qua trắng tin h như mới, nhưng chúng có mùi rất nặng của các loại hóa chất tẩy trắng . Giá thuê phòng ở đây cũng như đa số nhà nghỉ ở Hà Nội có hai cách tính: Theo giờ thì 60.000 đồng/tiếng, theo ngày là 150.000 đồng/ngày. Căn nhà 5 tầng này, mỗi tầng 4 phòng vào cuối buổi làm việc sáng và khi màn đêm buông xuống, khách ra vào tương đối đông. Theo quảng cáo ở bảng treo đầu ngõ, nhà nghỉ này được trang bị điều hòa, truyền hình cáp và wifi miễn phí, nhưng điều khiển từ xa của những thiết bị này nhân viên thu giữ. Nếu khách có yêu cầu họ sẽ bật, còn không thì coi như “quên”.
Giống như nhà nghỉ S.M, nhà nghỉ B.A ở đường Bạch Mai cũng có tình trạng tương tự. Giỏ đựng khăn tắm và khăn mặt được nhà nghỉ này