Đêm ngày 23/4/1998, bà Lê Thị Bông ở thôn 2, xã Tân Minh (căn cứ 6) bị hung thủ dùng dây siết cổ chết để cướp một nhẫn vàng. Cơ quan điều tra Công an tỉnh Bình Thuận vào cuộc được hai tuần vẫn chưa tìm ra hung thủ.
Theo tài liệu mà PV thu thập được, cùng thời gian này, ở căn cứ 6, Huỳnh Văn Nén có trục trặc với vợ, hay đi lang thang ngoài chợ, ai nhờ gì làm nấy để lấy tiền uống rượu. Mấy ngày sau khi bà Bông bị giết, trong một lần ngà ngà say, Huỳnh Văn Nén đã nói với bạn nhậu đại ý rằng đã từng giết người ở căn cứ 6.
Có tài liệu thể hiện: Mấy ngày sau khi bà Bông bị giết, gặp ai hơi có vẻ lịch sự là Nén chắp tay: “Thưa sư phụ, em lỡ giết bà Năm (bà Bông). Sư phụ cho em mấy đồng để em mua rượu cúng cho bà...(?!)”.
Ông Huỳnh Văn Nén bên người thân.
Trong quá trình điều tra vụ án tưởng chừng đi vào ngõ cụt, thì thông tin này đã lan nhanh đến công an tỉnh Bình Thuận. Các điều tra viên sung sướng như bắt được vàng vì nghĩ rằng Huỳnh Văn Nén là hung thủ. Vậy là Huỳnh Văn Nén bị cơ quan Công an tỉnh Bình Thuận gọi lên để “đấu tranh”.
Điều tra viên Cao Văn Hùng được giao nhiệm vụ phá án đã không từ một “nghiệp vụ” nào với ông Nén.
Tất nhiên, một người nông dân chân chất như Huỳnh Văn Nén làm sao chịu nổi “đòn” nghiệp vụ suốt nhiều tháng trời của điều tra viên. Sự chịu đựng của con người cũng có giới hạn, Huỳnh Văn Nén buộc phải nhận là hung thủ giết bà Bông, trong khi kẻ giết người thực sự đang nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
Điều đáng nói, Cơ quan điều tra lại tiếp tục mở rộng điều tra vụ án và “đấu tranh” với Huỳnh Văn Nén theo hướng là hung thủ giết bà Dương Thị Mỹ năm xưa. Như một sự tin tưởng của cơ quan cấp trên, điều tra viên Cao Văn Hùng tiếp tục được giao thêm nhiệm vụ điều tra vụ án vườn điều (khôi phục điều tra).
Ban đầu ông Né