Hoàng là con một gia đình giàu có, bố mẹ không để anh thiếu thứ gì nhưng tính anh cũng không thích khoe khoang này nọ. Tuy nhà giàu nhưng thứ anh cần nhất đó là tình cảm, anh muốn có một gia đình hạnh phúc. Nhiều lúc cô đơn, anh thèm có được người bạn gái, một người vợ hiểu anh, quan tâm anh và là nơi anh có thể chia sẻ.
Hoàng đã trải qua vài mối tình, nhưng những người con gái đó đến rồi lại đi. Thứ họ thích ở anh là vẻ điển trai, sự giàu có chứ không ai thực sự hiểu anh cần gì, anh muốn gì. Ngoài việc suốt ngày đòi mua thứ này, thứ nọ thì họ chẳng bao giờ quan tâm anh buồn hay vui, cuộc sống công việc anh như thế nào.
Anh chia tay thứ tình yêu lãng xẹt đó. 30 tuổi, anh muốn yên bề gia thất theo ý muốn của bố mẹ. Nhìn mấy người bạn thân đều lấy vợ và có em bé, lòng anh cũng chợt muốn có 1 đứa con, có 1 người vợ chăm sóc anh mỗi ngày. Từ nhỏ đến lớn bố mẹ chỉ biết ném tiền cho anh tiêu mà chẳng bao giờ dành chút thời gian tâm sự, quan tâm anh.
Cũng chính vì thế mà Hoàng đa cảm, anh thấy cô đơn và thiếu thốn sự yêu thương. Rồi một ngày anh gặp Linh, cô ấy làm việc trong cùng tòa nhà với anh. Hôm đó anh vô tình va vào cô ấy khiến hộp cơm trên tay Linh rơi xuống đổ hết ra hành lang.
Anh rối rít xin lỗi còn Linh luống cuống lau dọn bãi chiến trường đó. Nhìn thấy cơm và thức ăn văng ra sàn, Hoàng thấy hình ảnh của một cô nàng chăm chỉ. Anh thấy thèm bữa cơm gia đình và anh muốn có một người vợ đảm đang như Linh. Hoàng thầm nghĩ: “Cô gái này thật chịu khó khi đã mang cơm đi làm như vậy”.
Sau lần đó Hoàng làm quen với Linh, anh xin số và thỉnh thoảng mời cô đi ăn, đi uống nước. Hoàng trồng cây si Linh, nhưng thời gian đầu cô ấy hơi né tránh. Sau khi thấy Hoàng kiên trì thì cô mới gật đầu đồng ý làm người yêu.
Câu nói của Linh khiến tay Hoàng khựng lại, anh bàng hoàng với những lời nói kh