Chị Phạm Tuyết Mai (35 tuổi; tạm trú khóm 3, P.Tân Xuyên, TP.Cà Mau kể lại trên báo chí: Khoảng 15 giờ ngày 4/8/2014, trong lúc phân loại rác, chị thấy có cái ví da, mở ra xem và phát hiện có nhiều vàng nên nói cho những người làm chung biết và cất đi. Ít phút sau, lãnh đạo Nhà máy xử lý rác thải Cà Mau biết, lập biên bản giữ lại số vàng. Chị không đồng tình giao vàng cho nhà máy, nếu trả thì trả cho người mất nên chị gọi báo công an đến lập biên bản và nhờ thông báo tìm chủ sở hữu.
Ảnh minh họa
Được biết, vợ chồng chị Mai quê ở H.Đầm Dơi lên TP.Cà Mau thuê nhà trọ ở để đi làm thuê. Ai thuê gì làm nấy, từ giặt quần áo đến ráp quần áo gia công...
Theo báo Pháp luật TP.HCM, trước đó, chị Mai nhặt được cái ví có chứa gần 5 lượng vàng. Sau đó, Ban lãnh đạo Nhà máy rác thải Cà Mau đã thu lại vàng giao Công an TP Cà Mau tìm trả cho người bị mất. Tuy nhiên, sau hơn một năm thông báo vẫn không có người đến nhận.
Đầu tháng 8/2015, Công an TP Cà Mau có văn bản thông báo nhà máy rác được nhận lại số vàng trên. Lúc này, chị Mai (đã nghỉ việc) có đơn yêu cầu nhà máy giao lại cho chị số vàng trên nhưng không được chấp nhận. Chị Mai liền khởi kiện.
Quá trình làm đơn xin nhận lại số vàng, chị Mai cũng đã nhận được văn bản trả lời của Công an TP.Cà Mau. Theo đó, cơ quan này cho biết sẽ áp dụng khoản 2, điều 241 Bộ luật Dân sự (BLDS), xác lập quyền sở hữu đối với vật do người khác đánh rơi, bỏ quên. Tức là sau một năm, kể từ ngày thông báo công khai mà không xác định được chủ sở hữu hoặc chủ sở hữu không đến nhận, nếu vật có giá trị đến 10 tháng lương tối thiểu do nhà nước quy định thì thuộc sở hữu của người nhặt được; nếu có giá trị lớn hơn 10 tháng lương tói thiểu do nhà nước quy định thì sau khi trừ chí phí bảo quản, người nhặt được hưởng giá trị bằng 10 tháng lương tối thiểu do nhà nước quy định