Những cây chè có tuổi thọ 60-70 năm thì khá nhiều, còn những cụ chè cổ có tuổi đời lên đến hàng 100 năm còn khoảng 120-130 cây.
Những cây chè bảo bối này chỉ để người dân trong thôn dùng, để biếu khách quý chứ nhất quyết không bán cho các vị đại gia.
Ông Lộc cho biết, riêng nhà ông có hai cụ chè bảo bối ngon nổi tiếng trong làng.
Về thôn Giếng Cốc xã Hạ Bằng (Thạch Thất, Hà Nội), nhiều người không khỏi ngạc nhiên bởi hầu như nhà nào cũng có cây cao quá nóc nhà. Đó là các 'cụ chè' của làng với tuổi đời lên đến hàng trăm năm.
Ông Nguyễn Văn Lương người dân Giếng Cố tự hào: “Dân ở đây không giàu, nhà lầu xe hơi cũng hiếm, nhưng các 'cụ chè bảo bối' thì nhiều. Cụ chè nhà tôi đã được trên trăm tuổi rồi đó”.
Giải thích về tên gọi 'cụ chè bảo bối', ông Lương cho biết, các cây chè đều được truyền từ đời này sang đời khác, người dân quý chè hơn quý vàng mà mỗi nhà chị có một cây nên được coi như bảo bối trong nhà.
Ông Lương kể, hàng chục năm trước, nơi đây được gọi là vùng trồng chè nổi tiếng, nguời dân dựa vào cây chè để làm kinh tế nhà nào trong vườn cũng có vài chục cây, thậm chí nhà nhiều còn có hàng trăm cây. Nhưng gần đây, cây chè không còn mạng lại giá trị kinh tế nên nhiều gia đình đã chặt bỏ dần.
Tuy nhiên, sống và gắn bó với cây chè nhiều năm, người dân cũng quen với văn hóa uống chè xanh, vui cũng ngồi nhâm nhi bên chén nước chè, tám chuyện với mọi người, khi buồn phiền cũng nhấp ngụm nước chè để ngẫm lại chuyện buồn đã quá. Với người dân làng Giếng Cốc, có thể đói cơm nhưng chè thì không thể thiếu. Do đó, mỗi nhà giờ vẫn còn giữ lại một cây chè, coi nó là bảo bối truyền đời, ông cho hay.
“Nhà tôi ngày trước có cặp chè song sinh nằm ngay góc vườn, nhưng đến khi làm cổng phải chặt bỏ mất một cây đi mà tiếc đứt ruột. Đến bây giờ,