Vào những ngày cận Tết Nguyên đán, tác giả đi xe đò (xe khách – PV) về quê, khi bước xuống phà Mỹ Thuận (tỉnh Vĩnh Long), trong cảnh chen lấn hối hả của mọi người về quê ăn tết, một lần nữa tác giả đã gặp vũ nữ Cẩm Nhung. Lúc đó, cô vũ nũ tài sắc một thời đang ngồi bất động trên mũi chiếc phà.
Chưa hết những đoạn trường
Cuộc đời đau khổ của Cẩm Nhung được báo chí Sài Gòn xưa khai thác rất chi tiết (Ảnh: Bìa một bài báo viết về cô vũ nữ tài sắc một thời của vũ trường Kim Sơn).
Lần gặp này, tác giả thấy trên ngực Cẩm Nhung chỉ còn khung ảnh chân dung của cô, thủa còn xuân sắc, chứ không phải là ảnh chụp chung với trung tá Trần Ngọc Thức như đã thấy trước đó.
Chứng kiến cảnh đó, một người dân đi trên chuyến phà liền nói với tác giả: “Cách đây không lâu, có vài người lạ mặt bất ngờ xuất hiện rồi lao vào hành hung người phụ nữ có khuôn mặt bị a xít ăn đó. Sau khi hành hung, nhóm người này đã xé nát tấm ảnh chụp chung giữa người phụ nữ này và một người đàn ông. Sau khi sỉ vả người phụ nữ thậm tệ, nhóm người trên mới bỏ đi”.
Khi nghe xong, tác giả mới ngạc nhiên hỏi: “Họ làm như thế để làm gì?”. Sau đó, tác giả được biết chính gia đình vợ viên trung tá Thức đã mướn người hành động như vậy nhằm xóa mọi dấu vết liên quan đến vũ nữ Cẩm Nhung.
Gia đình vợ viên trung tá Thức cho rằng, việc Cẩm Nhung treo tấm hình chụp chung với trung tá Thức là muốn gợi lại cho mọi người thấy, cô từng được người đàn ông trong ảnh yêu thương và chính gia đình vợ ông ta đã đưa cuộc đời cô vào bi kịch.
Vài năm sau, hơn chục lần qua lại trên các chuyến phà Mỹ Thuận, tác giả vẫn còn thấy Cẩm Nhung ngồi đó. Tuy nhiên, sau mỗi lần gặp, tác giả lại thấy Cẩm Nhung ngày một tiều tụy, héo hắt…
Cũng trên chuyến phà ấy, vào một chiều mưa cuối năm, phà vắn