Nếu có ai đó nói rằng có đại gia sẵn sàng bỏ ra 500 triệu đồng/tháng (6 tỷ đồng/năm) để “sở hữu” một người đẹp nổi tiếng trong khoảng thời gian nhất định có lẽ nhiều người cho rằng đó là chuyện bịa đặt. Nhưng trên thực tế là chuyện hoàn toàn có thật nhưng “người trong cuộc” chẳng ai dại dột gì thừa nhận vì đây là vấn đề “nhạy cảm”, một sự thỏa thuận trái pháp luật.
Vậy đại gia bỏ ra số tiền lớn để “sở hữu” người đẹp để làm gì. Câu trả lời không khó. “Sở hữu” người đẹp hoàn toàn không phải để dành riêng cho mình mà sử dụng người đẹp như là một công cụ để kinh doanh.
Trong những sự kiện quan trọng, những cuộc gặp mặt đối tác để thương thảo hợp đồng, hay lúc tiệc tùng với ông nọ, “sếp” kia thì đại gia đều dẫn người đẹp đi theo với vai trò là thư ký riêng. Tất nhiên, vì đây là người đẹp lại nổi tiếng nên lập tức được sự chú ý đặc biệt của cánh mày râu, nhất là các ông háo sắc. Đã có sự chuẩn bị từ trước nên mỗi cử chỉ, điệu bộ, cái liếc mắt của người đẹp khiến cho người đối diện phải xao lòng.
Chỉ đợi có vậy, đại gia kia sẽ “vẽ đường cho hươu chạy” và tất nhiên muốn gần gũi được người đẹp thì phải đặt bút ký hợp đồng. Đây là quy luật của cuộc chơi mà nhiều đại gia - doanh nhân đều quá rành rẽ nên chẳng cần phải rào trước đón sau. Vấn đề ở chỗ là có vượt qua được ải mỹ nhân hay không mà thôi.
Một số mỹ nữ bán dâm bị phát hiện.
Với đối tác là vậy, còn đối với người có chức quyền, việc mua chuộc bằng nhan sắc cần phải kín đáo, an toàn mà tốt nhất là diễn ra ở một “phương trời xa lạ”. Mà việc này thì chẳng có gì là khó. Có hai hình thức để “tiếp cận”.
Đó là mời trực tiếp “sếp” đi du lịch với công ty mình (tất nhiên là phải có người đẹp tháp tùng) hoặc “theo chân” “sếp” khi đi công tác, du lịch… Với cách sử dụng mỹ nhân như vậy, đại gia sẽ kiếm được khối hợp đồng lớn