Đó là những dòng cuối Thiếu úy Huyền Trâm viết trong lá thư gửi những người thân yêu trước khi trút hơi thở cuối cùng…
Sau thời gian chống chọi với căn bệnh ung thư phổi, thiếu úy Đậu Thị Huyền Trâm (25 tuổi), công tác tại Phòng tham mưu, Công an tỉnh Hà Tĩnh đã trút hơi thở cuối cùng vào hồi 14h chiều 27/7 tại quê nhà Hà Tĩnh.
Trước khi qua đời, Thiếu úy Đậu Thị Huyền Trâm đã để lại lời nhắn gửi cuối cùng cho mẹ và những người thân yêu. Dưới đây là trích đoạn lá thư của người mẹ trẻ kiên cường:
"Gửi gia đình và người đàn ông của em!
Từ bé, con lớn lên trong truyền thống gia đình là Công an. Dù luôn nghĩ rằng mình không vào được đâu nhưng mỗi lần nhìn vào bộ đồ của bố mẹ treo ở tủ cạnh bàn thờ bố, con càng ao ước được học trường bố học, mặc màu áo bố mặc kiểu như để an ủi mình, mình cũng có kỷ niệm về bố dù khi bố mất con còn đỏ hỏn.
Mất 2 lần để thực hiện 1 giấc mơ, nỗi đau khi thất bại không là gì khi đến được thành công. Con học 5 năm học viện, ngày con đỗ mẹ và anh tự hào thế nào, con còn giật mình vì dường như còn vui hơn cả con.
Những ngày tháng đau đớn nằm trên giường bệnh của Thiếu úy Đậu Thị Huyền Trâm.
Đó là ngày mà con không bao giờ quên, không phải vì mình vui thế nào mà hôm đó mẹ và anh đã xúc động thế nào. 12 năm đi học, 6 năm đèn sách, con không giúp được mẹ gì cả, chỉ biết học, mẹ là người hiểu con nhất, biết con học được gì và yếu gì.
Mẹ thấy con không theo kịp lớp học thêm mẹ không ngại thuê gia sư dù hoàn cảnh mình là 1 tay mẹ vừa kiếm tiền vừa lo nội ngoại.
1 đứa học lực như con mà đỗ học viện thì 100 người trên 100 người kể cả thầy cô giáo nói là vì con có người mẹ như mẹ.
Thế rồi ra trường, đi làm được mấ