Cái đêm kinh hoàng 18/7/1961 là đêm định mệnh giáng xuống cuộc đời một cô gái bé bỏng chỉ vì cơm áo gạo tiền mà vướng phải cái vòng oan nghiệt. Để rồi bị người ta gán cho tội giật chồng, phá hoại gia trang người khác…
Người dân chỉ trích hành động tạt a xít nhẫn tâm
Trần Lệ Xuân tuyên bố cứu Cẩm Nhung… nhưng rồi bỏ mặc.
Sau thảm án vũ nữ Cẩm Nhung bị tạt a xít trước đầu con hẻm bên lề đường (Galíeni) Trần Hưng Đạo (quận 1, TP.HCM), người dân Sài Gòn mới biết được chân tướng sự việc.
Thật ra Cẩm Nhung không phải là một loại “quỷ cái” chuyên cướp chồng người khác và phá hoại hạnh phúc gia đình kẻ khác. Cẩm Nhung không phải là một cô gái đáng bị kêu “án tử” như những kẻ nhân danh bảo vệ hạnh phúc gia đình đã nghĩ trước đó.
Trong vụ thảm án này, tác giả nhớ thời ấy có mấy chục tờ nhật báo ở Sài Gòn đều đăng lại hình ảnh của Cẩm Nhung nằm đau đớn trên nền đất đầu con hẻm cùng với hình ảnh thảm hại của nạn nhân nằm trong bệnh viện Sài Gòn. Những hình ảnh ấy đã đánh động những con tim còn biết thổn thức của người dân Sài Gòn. Tác giả đã sống vào giây phút ấy và cảm nhận được tất cả mọi điều.
Thật ra, công bằng mà nói thì dư luận kết tội vũ nữ Cẩm Nhung chỉ có một số ít người mà thôi. Thậm chí, số người có chồng trăng hoa, không phải cũng đứng về phía những người nhân danh “bảo vệ hạnh phúc gia đình” để ra tay tàn độc kia.
Thật ra, khi hiểu rõ hơn về nội tình vụ án, ai cũng thấy rằng bản án mà người ta chụp lên đầu cô vũ nữ đáng thương ấy là quá nặng nề.
Nếu bảo rằng vũ nữ Cẩm Nhung dùng nhan sắc và lợi thế sắc đẹp của mình để quyến rũ viên trung tá lắm tiền nhiều của và quyền lực như trung tá Trần Trọng Thức thì một trăm phần trăm không đúng!
Bởi đơn giản là tài sản mà vũ nữ Cẩm Nhung có được trướ