Tôi lấy vợ được 1 năm nhưng vẫn chưa có con. Lý do là vì vợ tôi đòi ưu tiên công việc 2 năm để cô ấy lên chức trưởng phòng đã rồi mới có thể yên tâm tính chuyện con cái được.
Tháng nào cô ấy cũng đi công tác, khi 2, 3 hôm, lúc vài tuần. Nhiều khi tôi cứ nghĩ, có vợ rồi mà chẳng khác nào trai tân. Một mình đi làm về nấu nướng, ăn xong lại nằm tờ hơ xem phim. Chán thì đi nhậu với bạn bè, đồng nghiệp. Nói thì ngược đời chứ tôi thèm lắm được vợ gọi điện kiểm tra, giục về sớm như những anh bạn khác. Mơ được vợ ghen một lần nhưng mà cô ấy chẳng bao giờ biết ghen vì…
Ngày nào không đi công tác thì cũng 10 giờ đêm cô ấy mới có mặt ở nhà. Tôi là đàn ông nhưng hôm nào cũng về nấu ăn, giặt giũ, rửa bát như đàn bà. Thậm chí, có người biết cảnh gia đình tôi còn nói “Nhà anh ngày nào cũng là 8/3 nhỉ”. Nghe mà tôi vừa nhục vừa bực bội trong người.
Nói là thế nhưng tôi biết, vợ tôi đang cố gắng lo cho tương lai cả. Cô ấy đi sớm về hôm kiếm tiền để mua một căn nhà, sau này sinh con ở cho rộng rãi. Tôi làm đàn ông mà không lo được cho vợ một mái nhà để ở thì làm sao có quyền lên tiếng đòi hỏi vợ. Hơn hết là tôi càng phục và càng thương cô ấy nhiều hơn.
Thế nhưng, sự việc xảy ra hôm kia khiến tôi bàng hoàng, đến giờ tôi vẫn không thể tin, vợ tôi lại có sở thích kỳ quái như vậy.
Đó là hôm thứ Năm vừa rồi, cô ấy đi làm về sớm hơn mọi ngày và kêu mệt. Nhưng cô ấy bảo 11 giờ tối hôm ấy phải bay vào Sài Gòn công tác. Thấy vợ mệt nên tôi nấu món cháo gà cô ấy thích mỗi khi ốm, không quên cho ít hành tăm và tía tô cho cô ấy giải cảm.
Nhìn những thứ quái dị rơi ra từ va ly vợ, tôi choáng váng không thốt lên lời. Ảnh minh họa.
Vừa bê cháo lên phòng cho cô ấy ăn, tôi vội xếp quần áo soạn sẵn để cô ấy đi công tác. Vừa xếp mấy bộ váy và đồ ngủ xong, tôi liền chạy vào phòng kéo cái va l