Cuộc hôn nhân đẫm nước mắt với người chồng nghiện ngập
Suốt gần 20 năm sau, chị Chu Thị Phương (SN 1978) đi làm dâu nhưng chưa có một ngày yên ả. Cuộc hôn nhân của chị đẫm nước mắt xen lẫn những trận đòn roi, thừa sống thiếu chết của chồng.
Cũng giống như mọi phụ nữ nông thôn khác, 18 tuổi, chị lấy chồng qua sự giới thiệu của những người lớn tuổi trong làng. Chồng chị - một gã trai trẻ có cái mã “lãng tử”, chị cũng chỉ ậm ừ lấy chồng theo sắp đặt.
Đây chỉ là một trong những lần chị Phương bị chồng đánh tới nhập viện.
Chị kể rằng, lúc chị lên xe hoa về nhà chồng, chồng chị đã là một tên nghiện nổi tiếng trong làng. Chị là người xã khác cũng chỉ nghe mang máng “tiếng xì xèo” của người đời về sự nổi tiếng của chồng. Song chị đã đâm lao thì phải theo lao, chị cũng chỉ chép miệng phó mặc cho cuộc đời.
Chị Phương tâm sự: “Chắc có lẽ, đây là sai lầm lớn nhất của cuộc đời tôi”. Nói cũng đúng, vì từ khi về nhà chồng, chị luôn sống trong cảnh nơm nớp vì chồng đánh. Gã chồng nghiện ngập, vũ phu hở ra là đánh chị.
“Tôi chẳng làm gì, anh ấy cũng đánh. Hở ra là đánh, ngứa mắt thôi anh cũng đánh”, chị Phương nói.
Những trận đòn tăng dần theo thời gian và mức độ ngày càng nặng. Lúc mới về chỉ là mấy cái tát mỗi khi chị làm trái ý gã. Sau này thì gã vớ được cái gì là trút hết người vợ mỗi khi gã bực tức hay “lên cơn”.
Chị Phương có 3 mặt con với chồng, 2 gái - 1 trai và chị cũng đã từng tưởng rằng, những đứa con thơ sẽ làm cho gã tỉnh ngộ. Song nào ngờ đó lại là quãng thời gian cơ cực nhất của cuộc đời khi bị chồng bạo hành nhiều năm liền mà không biết kêu ai.
Chị vừa phải kiếm tiền chăm con, chăm sóc gia đình chồng, thậm chí là kiếm tiền cho những lần phê pha thuốc phiện của chồng. Gánh nặng cứ thế đè lên