Em 21 tuổi, là sinh viên học tại Sài Gòn. Bạn trai em đã đi làm, sống ở Đồng Nai- quê em. Tụi em yêu nhau được 2 năm. Em cảm nhận thấy anh là người tốt. Trong tính cách anh chỉ có hai khuyết điểm mà em nhận thấy là hơi ít khiêm tốn và đào hoa (hay trêu gái).
Em đã trao lần đầu tiên cho anh ấy cách đây 2 tháng. Em còn nhớ như in, sau đêm đó, anh đã thú nhận anh đang bắt cá 2 tay. Ngoài em, anh còn yêu 1 chị ở quê trước khi yêu em. Họ đã yêu nhau 6 năm và là tình đầu của nhau. Em đau khổ, nói với anh là em không muốn phá vỡ tình cảm tốt đẹp đó nên em muốn chia tay. Anh ấy xin em tha thứ và đã chia tay với chị đó, hứa sau này sẽ toàn tâm với em. Ngay lúc đó, em đi khám phụ khoa phát hiện bị viêm lộ tuyến tử cung giai đoạn 2.
Em thấy mình sụp đổ nhiều lắm. Em kể cho anh ấy thì anh nói sẽ ở bên cạnh em, sẽ lo cho bệnh tật của em. Vì yêu thương anh rất nhiều nên em mong chờ ở anh nhiều lắm và sẽ cố gắng tin anh lần nữa. Nhưng điều em băn khoăn là anh có thực sự yêu như lời anh nói. Em có cảm giác anh ở bên em chỉ vì tình dục. Vì anh đi làm giờ hành chính nên 1 tuần lên Sài Gòn thăm em 1 lần, sau khi tan làm đến Sài Gòn cũng tối.
Tụi em ăn uống, đi chơi cùng nhau chưa tới 2 tiếng thì anh phải chạy về. Nhưng đường về rất vắng, xa và nguy hiểm. Vậy nên lần nào anh ấy cũng ngủ lại. Tụi em ở cùng nhau trong khách sạn. Và anh ấy luôn đòi hỏi em chiều anh ấy. Một đêm anh ấy làm chuyện đó 3 lần. Đáng nói là trong lúc em đang trị bệnh, em từ chối anh. Anh bằng lòng nhưng lại tỏ vẻ buồn. Vào ngày đặt thuốc và uống thuốc cuối cùng, trong lúc em ngủ say, anh đã dùng sức ép em làm “chuyện đó”.
Em đã rất đau, có lẽ vì chưa hết bệnh. Đến khi đau quá em khóc thì anh mới chịu dừng lại. Sau lần đó, em đi tái khám. Bác sĩ nói chỗ viêm nặng hơn, tiếp tục đặt thuốc 3 tháng (trước đó em đã điều trị trong 2 tháng). Em ghét anh vô cùng. Anh theo em xin lỗi em vì anh không kiềm chế nổi.