Anh vốn là cháu đích tôn, là con một của một dòng họ lớn, nhưng bản thân vợ chồng anh chỉ sinh được 2 cô con gái. Biết bao nhiêu lời di nghị, thậm chí, bố mẹ anh còn “cầu xin” vợ anh buông tha để anh có con trai. Trên tất cả anh hài lòng với hai cô con gái của mình.
Anh Nguyễn Xuân H. sinh ra và lớn lên ở một vùng ven đô của ngoại thành Hà Nội. Gia đình anh sinh sống trên mảnh đất đó ngót cũng vài trăm năm. Tính đến đời của anh là cháu đích tôn thứ 6. Anh đẹp trai, học giỏi và vốn là niềm tự hào của gia đình và dòng họ.
Cuộc sống gia đình khốn khổ vì chỉ sinh được con gái
Hôn nhân của anh với vợ rất đỗi bình thường, yêu nhau hết thời sinh viên rồi kết hôn. Hai bên gia đình đều ưng ý, bố mẹ anh là cán bộ nhà nước đã về hưu, nhưng ông bà rất văn mình và thoải mái.
Khi chị nhà sinh được đứa con đầu lòng được siêu âm là con gái, ông bà rất vui mừng vì có đứa cháu bế, bồng lúc tuổi già. Có lúc, chị cảm thấy mình thật hạnh phúc khi có bố, mẹ chồng là người hiền lành, dễ chịu.
Chị hỏi anh: “Nếu lần sau em đẻ đứa nữa vẫn là con gái thì sao?”. Anh quả quyết với chị rằng, con nào mà chẳng là con. Ảnh minh họa.
Còn đối với ông bà, đứa cháu đầu họ không quá quan trọng về giới tính. Nhưng có đôi lần mẹ anh nói bóng, nói gió đôi khi chị cảm thấy bị áp lực: “Đứa đầu là con gái rồi, nhất định đứa sau phải là con trai cho có nếp có tẻ”. Nhiều khi chị nghĩ về con mà chị sợ, sợ vì bố mẹ chồng quá kì vọng.
Chị hỏi anh: “Nếu lần sau em đẻ đứa nữa vẫn là con gái thì sao?”. Anh quả quyết với chị rằng, con nào mà chẳng là con, có 2 cô con gái càng tốt chứ sao.
Nghe anh nói mà lòng chị nhẹ bớt được phần nào, nhưng trong thâm tâm chị vẫn muốn đứa con sau là con trai để vẹn cả đôi đường.
Ngày chị mang bầu đứa con thứ