Trần Đăng Khoa nổi tiếng là thần đồng thơ từ năm lên tám tuổi với những bài thơ giản dị, ngộ nghĩnh viết về những điều quanh mình. Cái nghiệp văn chương đã ngấm vào anh từ nhỏ. Anh đã tâm sự rằng: “Tuổi thơ luôn là vùng ký ức màu mỡ trong những tác phẩm của tôi. Nếu được quay lại thời trẻ con, tôi sẽ tranh thủ chơi nhiều hơn làm thơ. Tôi bắt đầu từ giã tuổi thơ của mình từ khi công bố tác phẩm đầu tiên, bấy giờ tôi 8 tuổi …
Chào nhà thơ Trần Đăng Khoa, anh có nghĩ rằng, độc giả hiện nay đang quay lưng lại với sách vở không?
Điều này không đúng đâu, tôi thấy nhiều người cho rằng, bạn đọc bây giờ quay lưng và thờ ơ với sách nhưng tôi không thấy như vậy. Sách là do các Nhà xuất bản làm ra và họ bán sách là do nhu cầu đời sống, không ai làm sách chỉ để trưng bày. Có sách xuất bản, tức là phải có người mua họ mới in. Độc giả chỉ quay lưng lại với những cuốn sách dở thôi, chứ những cuốn sách hay vẫn có người đọc đấy chứ.
Nhà thơ Trần Đăng Khoa
Năm 2015 vừa qua được đánh giá là năm ồn ào của văn thơ khi có vụ đạo thơ của Phan Huyền Thư và việc tranh chấp bài thơ Khi tổ quốc gọi tên giữa Nguyễn Phan Quế Mai và Nguyễn Xuân Phúc, anh nghĩ sao về điều này?
Việc ồn ào về văn thơ như thế cũng không có gì đáng ngạc nhiên cả. Trường hợp của Phan Huyền Thư thì cô ấy đã có tiếng nói, lên tiếng xin lỗi với mọi người rồi nên chúng ta không nên bàn thêm về điều đó nữa. Còn bài thơ Khi tổ quốc gọi tên thì hiện nay cũng chưa có sự phân định rõ ràng. Vì thế rất khó để nói gì. Nếu ai đó bảo rằng, Nguyễn Phan Quế Mai lấy thơ của tác giả đó, thì Nguyễn Xuân Phúc phải đưa ra được bằng chứng bằng văn bản, phải là tác phẩm đã in, nếu như chưa in mà nói là người ta lấy tác phẩm của mình là chưa thỏa đáng. Khi không chứng minh được đó là tác phẩm của mình thì không nói mạnh được.
<