Cho đến bây giờ, gặp bất cứ bạn bè hay người quen nào biết tôi yêu em đều bảo tôi tốt số vì có cô người yêu vừa xinh đẹp như hotgirl, vừa giỏi giang (mới 27 tuổi mà đã giữ vị trí trưởng phòng nhân sự của một công ty liên doanh lớn) và lại còn ngoan ngoãn, con nhà gia giáo nữa.
Trong suốt bao nhiêu lâu nay, tôi cũng đã từng nghĩ như vậy. Tôi từng mừng thầm vì có em trong đời và nâng niu, chiều chuộng em như báu vật của mình cho mãi đến gần đây, từ sau khi bước vào căn phòng ngủ của em.
Nhìn cảnh quần áo vứt tứ tung, đồ trang điểm rải khắp nơi ở phòng em mà tôi thấy sợ. Ảnh minh họa.
Tôi không phải tuýp đàn ông an phận và kém cỏi gì. 32 tuổi, xuất thân từ tỉnh lẻ với gia đình tứ đời làm nghề nông, nhưng tôi đã một tay gây dựng nên công ty kinh doanh máy tính lớn ở Hà Nội, mua nhà và đón cả bố mẹ cùng các em về sống tại thủ đô. Dù không quá giàu nhưng tôi hàng tháng cũng trả đủ mức lương không đến nỗi nào cho hơn 20 nhân viên.
Có lẽ vì tài giỏi kinh doanh cùng chuyên môn vững vàng và bản lĩnh sống tốt nên dù không đẹp trai, lại có vẻ ngoài hơi quê mùa nhưng tôi luôn là mục tiêu theo đuổi của rất nhiều cô gái từ thuở đại học cho đến nay. Các cô gái theo đuổi tôi cũng không phải là dạng thường, đều là những cô gái năng động, giỏi giang và bản lĩnh. Tuy nhiên, phần vì mải mê làm ăn, phần vì cũng còn trẻ tuổi nên tôi cứ dửng dưng trước tình cảm của các người đẹp.
Nhưng đến khi tôi gặp em thì khác hẳn, tôi gần như chết đứ đừ từ ngay từ buổi gặp đầu. Tôi như thấy bấm loạn trước khuôn mặt bầu bĩnh, nụ cười tỏa nắng và cách nói chuyện rất vô tư nhưng cực kỳ thông minh của em. Và gần như lần đầu tiên trong đời, tôi thấy mình lúng túng và bối rối, kém tự tin trước em. Và khi được em nhận lời đi chơi cùng, tôi cứ ngỡ như mơ.
Càng tiếp xúc lâu với em, tôi càng cảm nhận được sự tâm đầu ý hợp c