Ngủ với con người tình kiêm bố hờ để trả thù

Ngủ với con người tình kiêm bố hờ để trả thù

Thứ 3, 02/07/2013 | 19:20
0
Sự hả hê trước hình ảnh ông bất lực, âm thầm đau khổ khi chứng kiến cảnh tôi ngủ với con tra ôngi rồi cũng sớm qua đi khi tôi chợt hoảng hốt nhận ra mình đã yêu người con trai từ lúc nào.

22 tuổi, tốt nghiệp đại học, tôi nhanh chóng được ông bố nuôi đáng kính nhận về làm trợ lý cho ông, Chủ tịch HĐQT một doanh nghiệp bất động sản lớn của Hà Nội. Trong mắt nhiều người, tôi đúng là “chuột sa chĩnh gạo”, để chứng tỏ mình hoàn toàn có năng lực, nếu như các sinh viên khác phải cố gắng năm thì tôi phải cố gắng mười để xóa đi ấn tượng ấy.

Xã hội - Ngủ với con người tình kiêm bố hờ để trả thù

Tôi đã yêu con trai của bố nuôi hờ kiêm người tình (minh họa)

“Chuột sa chĩnh gạo” cũng không sai. Tôi sinh ra trong một gia đình đặc sệt nông dân giữa vùng trung du bán sơn địa nghèo nàn, hẻo lánh cách Hà Nội gần 200 km. Trước ngày đưa tôi về Hà Nội thi đại học, bố đã vắt óc điều tra mà không tìm ra một người họ hàng dù là xa. Cuối cùng, bố quyết định cứ đến gần địa điểm thi của tôi, thế nào cũng tìm được một phòng trọ rẻ tiền. Buổi sáng trước hôm lên đường, tình cờ bác Hưng, một người bạn đồng ngũ của bố hồi ở chiến trường K đến chơi, biết nỗi lo của hai bố con, bác nhắc bố về một người đồng đội cũ giờ là một doanh nhân lớn ở Hà Nội. Thấy bố tôi ngần ngại, bác Hưng động viên ông không nên ngại, dù giàu có nhưng người bạn cũ vẫn sống rất tình nghĩa và vẫn nguyên chất lính trong người và sẵn sàng giúp đỡ tận tình bất cứ ai nếu đồng đội có lời nhờ vả.
Chú Nghĩa - bố nuôi tôi bây giờ đã nghỉ cả buổi làm việc để ở nhà đón bố con tôi. Năm ấy, dù đã 47 tuổi nhưng nhìn bề ngoài trẻ trung, phong độ tôi thầm nghĩ nếu ra đường người nào có khắt khe cũng chỉ dám đoán chú không quá tuổi băm nhăm. Trong căn biệt thự rộng mênh mông chú dành hẳn hai phòng cho hai bố con. Ba buổi thi, chú sai anh con trai duy nhất vừa tốt nghiệp đại học nghỉ làm lấy ô tô đưa tôi đi.
Thi xong, thấy sự tự tin, chắc chắn của tôi, chú bảo: Thế nào cháu gái tôi cũng đỗ, xuống học đại học thì về nhà chú ở, vừa rộng rãi, thoải mái lại vừa tiết kiệm. Chú kể rằng hai cô chú ước ao mãi mà không sinh thêm được cô con gái xinh đẹp như tôi. Rồi chú bảo bố: Hay anh cho em nhận con Hà làm con nuôi đi?
Dĩ nhiên, chẳng tội gì mà bố tôi từ chối.
Trên đường đưa tôi xuống nhập trường, bố tôi cũng đã thuyết phục tôi về nhà chú Nghĩa. Tôi cũng đồng ý với bố rằng chú yêu quý và thực sự muốn tôi về ở cùng nhưng bất tiện là nhà quá vắng người mà chú lại chỉ có một người con trai.
Sau khi không thuyết phục được tôi ở lại, chú Nghĩa dặn đi dặn lại rằng mỗi cuối tuần nếu không về quê thì phải về nhà chú chơi. Mà cũng chẳng kịp thực hiện lời hứa, ngay chiều thứ sáu đầu tiên, đích thân chú đã lái xe đến trường đón tôi về. Rồi thành nếp, hầu như tuần nào chú cũng tự động đến đón, nếu tôi không về quê…
Là người sắc sảo và từng trải nên chẳng khó để bố nuôi tôi nhận ra và rất hài lòng vì điều ấy. Và thực sự, tôi cũng xứng đáng với sự tin tưởng của ông, tốt nghiệp đại học chuyên ngành kinh tế đối ngoại loại giỏi, thông thạo tiếng Anh và tiếng Hàn nên tôi nhanh chóng nắm bắt được công việc và đỡ đần ông rất nhiều trong công việc. Đối tác nước ngoài không ít lần khen tôi hết lời trước mặt ông, ông tự hào lắm. Cũng có đối tác khen ông có cô thư ký xinh đẹp, hấp dẫn…, ông nghiêm mặt lại.
Ngoài tình cảm bố con, giữa tôi và ông ngày càng gắn bó vì sự ăn ý trong công việc. Đi công tác nước ngoài, bàn bạc chuyện làm ăn với đối tác trên sân golf, kiểm tra các dự án cho tới chuyện đi đêm, “lót tay” quan chức, bất cứ chuyện cơ mật gì, ông cũng cho tôi tham gia. Lần nào đi đâu xa về mà không có tôi đi theo, bao giờ ông cũng có những món quà đắt tiền mà ý nghĩa với đám phụ nữ: Khi thì chiếc váy, chiếc túi xách hàng hiệu (không hiểu sao chiếc nào cũng phù hợp với tôi?), khi thì chai nước hoa sang trọng. Ngắm sự vui mừng của tôi, ông không giấu nổi vẻ hạnh phúc.
Cũng có những khi tôi thoáng nhận ra sự khó hiểu trong ánh mắt, trong lời nói xa xôi nào đó của ông. Nhưng sự khó hiểu ấy cũng sớm được khỏa lấp bởi một người đàn ông từng trải, tinh tế như ông.
Cho đến một lần, hai bố con đi công tác Đà Nẵng. Không vào ở khách sạn của công ty, ông đưa tôi vào một resort sang trọng bên bờ biển. Tối hôm ấy, không đi nhậu nhẹt với cấp dưới, tôi và ông về resort ăn cơm. Ông uống rượu vang rất nhiều và cũng nói rất nhiều. Ông kể đủ mọi thứ chuyện, từ chuyện hồi cùng chiến đấu với bố tôi bên chiến trường Campuchia cho tới chuyện gia đình.
Lần đầu tiên tôi mới biết gia đình ông không hạnh phúc. Sau khi sinh người con trai đầu, ông trong khi ông trở lại chiến trường Campuchia, ở nhà, vợ ông đã ngoại tình với tay bác sĩ đồng nghiệp. Rồi mọi chuyện cũng vỡ lở. Vợ tay bác sĩ đến bệnh viện làm ầm mọi chuyện khiến cả hai phải làm kiểm điểm. Ngày ông quay về, cô ấy đã khóc xin lỗi và đưa tờ đơn ly dị cho ông ký. Vì xót đứa con còn đỏ lẫn thương hại người phụ nữ đã chót lầm lỡ và dang dở ở cái thời bấy giờ thì biết dựa vào ai, nuốt nỗi hận trong lòng, ông đã xé tờ đơn và giữ vợ ở lại. Dù hết sức chăm sóc vợ con nhưng không một lần ông còn chung đụng với vợ…
Ông còn kể rất nhiều, rất nhiều về những khát khao, những mối tình lãng mạn nhưng thoáng qua hồi bên K vì sự chung thủy với vợ. Hết chai vang thứ hai, đột nhiên ông úp mặt vào hai tay khóc. Lúng túng, tôi chỉ biết giơ tay ra khẽ nắm lấy tay ông bóp nhẹ.
Ông đã ngồi với tôi, bên bờ biển, cho tới rất khuya. Và từ lúc nào, tôi đã ngả đầu tựa vào ngực ông. Đêm ấy, tôi đã tự nguyện hiến dâng cho ông, bố nuôi của tôi. Và cho đến bây giờ, tôi cũng không hiểu tại sao đêm đó mình lại quyết định một cách nhẹ nhàng đến vậy? Tình yêu ư, không! Phải thú thật rằng tôi ngưỡng mộ ông, có chút tình cảm với ông nhưng thực sự không thể coi đó là tình yêu.
Suốt gần một năm qua, hai chúng tôi vẫn duy trì quan hệ tình cảm một cách bí mật trước mọi người. Ở công ty, tôi gọi ông là “Chủ tịch”; ở gia đình tôi gọi ông là “bố” một cách ngọt ngào như trước; chỉ có ở khách sạn, chúng tôi mới gọi nhau là “anh, em”.
Từ ngày sở hữu tôi, ông kín đáo không thể hiện một chút ghen tuông nào ra mặt nhưng đã khéo léo bao vây, cách ly tôi với mọi đối tượng nguy hiểm tiềm tàng. Mà tôi cũng chẳng để ý người đàn ông nào khác. Một mình ông là quá đủ, thậm chí thừa mứa nữa là đằng khác. Không hiểu sao ông dẻo dai đến vậy. Chúng tôi quan hệ bất cứ lúc nào có thể. Trên ô tô, trong phòng làm việc của ông khi vắng người…, lần nào tôi cũng thỏa mãn. 
Cho đến một ngày, tình cơ tôi phát hiện ra bố nuôi tôi, dù là một người đáng kính nhưng hóa ra ông không chỉ có tôi. Nhiều năm trước, ông đã từng có những người phụ nữ khác. Cho đến khi sở hữu tôi, ông vẫn bí mật duy trì mối quan hệ tình cảm với trưởng phòng kinh doanh của một đơn vị thành viên. Người phụ nữ ấy hơn tôi 8 tuổi, đã có chồng và một con trai nhỏ. Hay nói đúng hơn, tôi cũng chỉ là một mối quan hệ tình cảm bí mật của ông.

Xã hội - Ngủ với con người tình kiêm bố hờ để trả thù (Hình 2).

Lúc đầu tôi chỉ tán anh để trả thù ông bố nhưng giờ nếu phải xa anh, tôi chết mất (minh họa)

Người tình của tôi hết lời xin lỗi, ông giải thích rằng đã nhiều lần chấm dứt mối quan hệ với người phụ nữ kia nhưng lần nào cô ta cũng khóc lóc, thậm chí dọa tự tử. Chẳng yêu đương nhưng tôi vẫn cảm thấy bị xúc phạm, tổn thương và đòi nghỉ việc để vào TP.HCM sinh sống. Để níu giữ, ông Nghĩa đã tác động đến bố đẻ tôi và dĩ nhiên, tôi chẳng thể nào giải thích được lý do bỏ một chỗ làm mơ ước như vậy với ông. 
Thế rồi, ý nghĩ trả thù độc ác chợt lóe lên. Và không khó khăn gì, với trí thông minh, sự trẻ trung và nhan các của mình, tôi đã “chăn dắt” được con trai ông. Anh đã bỏ cả người yêu – cô bạn học từ thuở THPT để chạy theo tôi. Tôi biết, ông đã tìm mọi cách ngăn cản nhưng cũng không tìm được một lý do chính đáng để thuyết phục cậu con trai từ bỏ một người vẹn toàn như tôi.
Tôi đã hả hê khi chứng kiến sự đau khổ âm thầm của người tình. Chỉ mấy tháng trời mà ông đã già xọp như ông lão sáu mươi. Mái tóc muối tiêu mà tôi khen là ánh kim ngày nào giờ đã bạc trắng.
Sự hả hê rồi cũng qua đi khi tôi chợt giật mình, không biết từ lúc nào tôi đã yêu anh, con trai của người tình già mất rồi. Lấy anh, tôi sẽ là kẻ vô đạo đức, đê tiện. Nhưng xa anh, tôi sợ mình không sống nổi. Chỉ nghĩ đến việc một ngày anh xa tôi, trời ơi, tim tôi đã thắt lại, không thể thở nổi.
Mai Hoa (maimoilahoa@...)

  

Hoảng loạn vì cướp cái ngàn vàng của chị dâu tương lai

Thứ 2, 01/07/2013 | 17:22
Bất chấp sự gào thét, cào cấu chống cự rồi khóc lóc van vỉ của chị, tôi vẫn thô bạo xé đến mảnh vải cuối cùng trên cơ thể chị… Khi nhu cầu sinh lý được đáp ứng, buông mình nằm xuống cạnh chị, phần người trở lại, tôi mới thấm hết tội lỗi mình gây ra.

Vì nghèo, vợ tôi ngủ với sếp

Thứ 6, 28/12/2012 | 00:08
Tôi thấy nhục nhã và cay đắng quá, là một thằng đàn ông bị vợ cắm sừng mà không thể to tiếng mắng nhiếc, vì cảm thấy lỗi thuộc về mình.

'Sao ông lại đi ve vãn vợ tôi?'

Chủ nhật, 26/05/2013 | 14:52
Đôi khi cơm nguội của nhà này lại là món đặc sản của nhà khác.

Chồng cắn răng để vợ ra ngoài tìm 'trai bao'

Thứ 7, 29/06/2013 | 14:00
Đúng như lời Hằng nói, ngoài những phút "vui vẻ" ở ngoài, cô vẫn chăm lo cho tôi và bọn trẻ rất cẩn thận, thậm chí còn có phần hơn cả lúc trước, ấy là khi tôi chưa phát hiện ra bí mật của vợ. Thế nên, tôi đành làm một thằng đàn ông hèn nhát, nhắm mắt làm ngơ cho vợ ra ngoài "bóc bánh trả tiền".