Vụ án 'Hành tinh Quan tài' (2)

Vụ án 'Hành tinh Quan tài' (2)

Thứ 5, 10/10/2013 | 13:37
0
Trong vụ việc này, chỉ có hai người biết chắc chắn tao không phải là kẻ giết người, cướp của, đó là con ông chủ thịt chó và anh trai tao. Tao đã từng hy vọng lương tâm con ông chủ thịt chó sẽ cắn rứt, sẽ tự đứng ra rút lời khai bịa đặt kia. Nhưng việc ấy đã không xảy ra...

Pháp luật - Vụ án 'Hành tinh Quan tài' (2)

Anh giết người, em lãnh án tử hình

Trong vụ việc này, chỉ có hai người biết chắc chắn tao không phải là kẻ giết người, cướp của, đó là con ông chủ thịt chó và anh trai tao. Tao đã từng hy vọng lương tâm con ông chủ thịt chó sẽ cắn rứt, sẽ tự đứng ra rút lời khai bịa đặt kia. Nhưng việc ấy đã không xảy ra. Tao không trách gì hắn. Nỗi đau mất cha của hắn quá lớn. Đời hắn ta lại quá quen với mùi tanh của máu, dù đó là máu chó. Nếu một chút nào vô lương tâm, độc ác và tàn nhẫn thì cũng là điều dễ hiểu. Còn anh trai tao, sau khi nghe tao bị kết án tử hình, trở nên điên loạn, lúc khóc, lúc cười, thỉnh thoảng lại đập đầu vào bất cứ thứ gì có thể đập được và kêu đến khản tiếng: “Tao giết em tao rồi! Tao giết em tao rồi!”.

Một ngày kia, anh viết đơn tự thú kể lại tất cả. Từ việc bán con Tu Tu, đi cứu con Tu Tu, rồi bị dồn vào tình thế quẫn bách, vô thức nên đã vô ý giết người. Trong đơn, anh xin chịu tội chết thay cho tao vì tao không có tội. Tao không hiểu cái đơn tự thú ấy có làm ai tin không, song tại buổi thẩm vấn gần đây nhất, tao đã viết bản lời khai xác định rằng tao là kẻ giết người. Anh ấy thương tao mà nghĩ ra câu chuyện ấy. Lời khai của tao được các cơ quan pháp luật tin ngay lập tức, vì tất cả các sự kiện được khớp vào nhau đến mức không thể còn một khe hở nghi ngờ nào lọt qua. Người tố cáo có, người làm chứng có, người nhận tội có, vật chứng có... tất cả đều y như thật.

Tao làm việc này vì đã nghĩ kỹ lắm rồi. ở đời, ân oán phải sòng phẳng. Nhà mình đã giết chết một người của nhà người ta thì nhà mình phải có một người đền mạng. Mình không đền rồi cuộc đời cũng sẽ bắt mình phải đền. Việc đã lỡ rồi, làm sao bây giờ. Cả nhà tao bây giờ chỉ có tao là đáng đền mạng nhất. Bố mẹ tao thì già rồi, bao nhiêu năm nuôi chúng tao khôn lớn, vất vả nhọc nhằn từ mờ sáng đến tối mịt, không đáng phải chịu đựng thêm bất cứ một bất hạnh nào của cuộc đời. Em trai tao còn nhỏ dại, nó cần phải được học hành nên người. Còn anh tao lại càng đáng được sống hơn, vì anh ấy đã mất cả cha lẫn mẹ. Từ nhỏ đến lớn, nỗi đau mất mát luôn luôn đeo đẳng anh ấy mặc dù gia đình tao, kể cả con Tu Tu, đã dành cho anh tình thương lớn nhất.

Lại có tiếng lách cách khoá cửa sắt phía đầu hành lang. Vẫn tiếng giày quản giáo.

Thằng Câm im bặt...

Lâm Hùng vội quay về phòng giam của mình. Chui vào màn, nhưng giấc ngủ không đến. Tiếng ngáp dài và tiếng lầu bầu vọng vào từ ngoài hành lang...

“Đúng là có ma. Hay mình mơ ngủ. Vớ vẩn thật”

Tiếng giày xa dần, xa dần.

Lâm Hùng bây giờ chả còn bụng dạ nghĩ đến chuyện gì khác, chỉ nhăm nhăm chờ tới lượt được đưa cơm để nghe tiếp câu chuyện của thằng Câm...

Bố tao và bố anh ấy cùng chung đơn vị bộ đội. Trong một trận chiến đấu, bố anh ấy bị thương nặng. Trước khi mất, ông nắm tay bố tao vừa nói vừa ứa nước mắt:

- Tao chỉ có duy nhất một đứa con trai. Nó mất mẹ từ nhỏ. Nó không thể không có bố. Mày hãy làm bố nó thay tao.

Nói rồi, ông tắt thở. Anh tao lớn lên trong gia đình tao như con đẻ. Anh thương bố mẹ nuôi, thương các em, thương con Tu Tu hơn cả thân mình.

Anh sống tự tin và hiếu thảo. Anh chưa làm điều ác với ai bao giờ. Với bạn bè, anh không tiếc một thứ gì. Như việc của anh Tiến đấy, anh đã phải đứt ruột bán con Tu Tu để cứu lấy bạn, cứu lấy cuộc sống của ba đứa em nhỏ của bạn. Rồi lại phải làm cái việc vô cùng độc ác để cứu con Tu Tu. Anh ấy đang có người yêu. Anh ấy sẽ lấy vợ, và sẽ có con. Bố anh ấy dưới suối vàng chắc sẽ mãn nguyện lắm...

Câu chuyện của thằng tử tù câm cứ thì thầm, thì thầm như một huyền thoại. Lời kể của hắn tuôn như suối chảy, rì rào, trong vắt, thanh thản, không giận hờn, không nuối tiếc. Cuộc sống bình dị của một gia đình nghèo vùng bán sơn địa thấp thoáng trong trí tưởng tượng của Lâm Hùng. Một mái nhà tranh thưng ván gỗ nằm nép dưới chân một đồi chè. Từ đỉnh đồi, những hàng chè mềm mại như sóng biển lan dần xuống chân đồi. Nắng sớm nhuộm vàng xanh những đồi chè lô xô. Nhìn màu nắng, người ta liên tưởng đến bát nước chè xanh cắm tăm, đượm chát và ngọt hậu. Nếu không có câu chuyện của thằng Câm, Lâm Hùng không thể nghĩ rằng ở đó có những con người sống cao nghĩa đến như thế.

Có lần Lâm Hùng hỏi thằng Câm:

- Thế cậu bị câm từ khi nào?

- Ngay tại phiên tòa, sau khi nghe tòa tuyên án: Chịu mức hình phạt cao nhất: Tử hình!

Tao muốn thốt lên một lời nào đấy song lưỡi cứng lại, cổ họng nóng ran như bị đứt một cái gì đó. Và từ đấy, âm thanh duy nhất của tao có thể phát ra được là tiếng ú ớ...

Bản năng sinh tồn đã khiến một phần nghìn tia hy vọng loé lên trong tao, rằng sự thật và sự trong sáng của lương tâm sẽ phán quyết tại tòa. Thế nào tòa cũng tìm ra được một dấu vết nào đấy của sự thật. Chân lý sẽ được khẳng định, nhưng tao đã nhầm. Tất cả đã được định sẵn. Đã sáu tháng rồi, không hiểu tại sao, mấy hôm mày đưa cơm, tao lại nói được. Có lẽ điềm trời báo trước là tao sắp đi rồi. Và đơn xin ân xá của mày sẽ được người ta chấp nhận, ông giời cho mày sớm ra tù, sống để kêu oan hộ tao... Mày phải sống nhá, cố mà sống...

Hắn dặn dò Lâm Hùng, một người đáng tuổi bố hắn, trịnh trọng, nghiêm trang như bố dặn con vậy!

Lâm Hùng bàng hoàng... Làm sao thằng Câm biết y mới viết một bản thỉnh nguyện, khẩn cầu xin các giới chức có thẩm quyền, xem xét lại vai trò thật sự của Lâm Hùng trong vụ án "Hành tinh Quan tài" mà chiếu cố, ân xá cho y... Nhưng điều đáng nói hơn, giờ đây, ngoài việc chờ đợi ngày được trả tự do, sống và phục hồi nhân phẩm cho chính mình, Lâm Hùng còn có sứ mệnh minh oan cho thằng Câm!

Quả đúng như thằng câm dự đoán. Khoảng 4 giờ sáng, tiếng khóa hành lang lách cách. Tiếng chân rậm rịch, toàn người lạ, đi về phía biệt giam. Cửa buồng giam thằng Câm được mở. Tiếng xích sắt loảng xoảng, tiếng trao đổi thì thầm của những người trong đội thi hành án...

Sau này, Lâm Hùng được nghe kể lại rằng: Thằng Câm với gương mặt trẻ trung, cương nghị, thông minh, bình tĩnh từ chối bữa ăn cuối cùng dành cho tử tù, sau khi viết bức thư cuối cùng gửi cho những người thân của mình, hắn rít một hơi thuốc lá, giọng đầy tự tin, nói với người phụ trách hội đồng thi hành án:

- Nhất định nhà báo Lâm Hùng sẽ minh oan cho tôi. Cứ chờ đấy!

Nghe kể, cảnh tượng khủng khiếp của buổi sáng cuối cùng ấy của thằng Câm sẽ cõi đời này, hiện ra trong tâm trí Lâm Hùng và trong giây lát, Lâm Hùng như thoáng thấy hai giọt nước mắt lăn trên gò má còn lông măng của thằng Câm.

Lâm Hùng hai tay nắm chặt chấn song sắt nhà tù, muốn hét lên:

- Tôi không oan, thằng Câm oan, tôi không oan, thằng Câm oan...

Nhưng không phát ra được lời nào. Lưỡi Lâm Hùng cứng lại, cổ họng Lâm Hùng nóng ran như bị cứa đứt một cái gì đó. Lâm Hùng gục vào cánh cửa. Nước mắt cứ thế trào ra...

Hồi tưởng một ký giả

Những gì đã diễn ra với người tử tù trẻ khiến Lâm Hùng nghĩ lại về mình. Y không còn quá cay mũi khi cho rằng mình "bị đánh oan" hoặc ông trời cố ý đầy ải một người tài hoa như y...

Và chính lúc đó, y chấp nhận gặp một cố nhân, điều mà y từ chối bấy lâu nay - nhà báo Trần Nhân Thế (nguyên thủ trưởng của Lâm Hùng) đã vào tận trại giam để gặp y.

 Tại phòng khách của trại giam, nhà báo Trần Nhân Thế đã kể lại cho Lâm Hùng nghe câu giữa ông và vị tướng cảnh sát Ba Khanh diễn ra tại một quán cà phê. Hôm ấy, trong bộ thường phục, vị tướng đến trước giờ hẹn, gọi một ly đen, thong thả một cách chua xót, đọc lại cuốn “Bi-ki-ni chết chóc” được ấn hành từ cái thời người ta còn dùng phương pháp cổ lỗ sắp chữ chì bằng tay và in trên thứ giấy Tân Mai dòn, chỗ dầy chỗ mỏng, vàng vàng màu đường cát…

Nhân Thế bước vào quán, đúng lúc vị tướng mải mê đọc đến nỗi quên cả trách móc vị kí giả đến trễ gần nửa tiếng. Nhà báo bối rối:

- Xin lỗi…

Vị tướng đặt cuốn sách xuống bàn, ra hiệu mời nhà báo ngồi xuống, giọng phấn chấn:

- Anh sẽ viết một cái gì chứ?     

Nhà báo điềm tĩnh hỏi lại:

- Nếu tôi không lầm, chính tướng quân đã từng gợi ý và cung cấp chất liệu, giúp Lâm Hùng hoàn thành cuốn “Bi-ki-ni chết chóc”?

Mặt Ba Khanh thoáng cau lại:

- Đôi khi nhớ lại những ngày tháng đó, tôi cứ băn khoăn tự hỏi, giả sử tôi không động viên, cổ vũ Lâm Hùng viết cuốn sách ấy, biết đâu cuộc sống của cậu ta đã không diễn ra như chúng ta đã thấy?

Nhà báo thông cảm, đáp khẽ:

- Ngựa Tái ông mà, hoạ phúc khôn lường… Tôi nghĩ vầy không biết có phải là mê tín không? Khi Lâm Hùng viết cuốn sách ấy và đặt tên là “Bi-ki-ni chết chóc”, cậu ta đang sống vô cùng hạnh phúc với Đoan. Liệu đó có phải là điềm gở không? Cái điềm báo trước rằng cô Đoan sẽ kết thúc cuộc đời của mình trong chính chiếc bi-ki-ni cô đã từng mặc khi hai người lần đầu tiên ra Vũng Tầu tắm biển? 

Vị tướng giọng hơi rung:

- Vâng, Lâm Hùng đã phạm phải rất nhiều lỗi lầm, nhưng lỗi lầm khủng khiếp nhất là cậu ta đã phụ tình Đoan, khiến cô ấy chết oan. Đó là người phụ nữ tuyệt diệu nhất trong số những người phụ nữ mà tôi được tiếp xúc. Anh biết không, ngay từ khi được cấp trên giao nhiệm vụ tham gia phá vụ án này, tôi tìm bằng được cuốn “Bi-ki-ni chết chóc” của Lâm Hùng, đọc đi đọc lại. Càng đọc, tôi càng không hiểu nổi, tại sao một người như Lâm Hùng, lại có thể sa đoạ đến nỗi trở thành một trong những tên tội phạm nguy hiểm và nham hiểm nhất, trong vụ án mà tôi phải đối mặt?

Nhà báo trầm ngâm:

- Cũng chính vì thế, kẻ đứng đầu danh sách tội phạm tôi muốn gặp, không phải là “Ông Trùm” Bảy Hiệp, nhân vật khét tiếng nhất, lãnh án cao nhất, mà lại là  Lâm Hùng, một trong những phóng viên cừ nhất mà tôi được biết khi tôi còn phụ trách tờ “Cuộc sống”.

Vị tướng trở lại vẻ điềm tĩnh thường nhật, hỏi bằng giọng bình thản:

- Nếu được gặp Lâm Hùng trong trại giam, điều đầu tiên anh làm là điều gì?

Dường như đã đoán trước được câu hỏi này, Nhân Thế rút trong túi ra một tờ báo “Cuộc sống” cũ, giấy đã ố vàng, chỉ tay lên trang nhất, nơi chạy hàng tít lớn “Nhà báo-những hiệp sĩ của sự thật chiếu yêu kính, tróc nã đến cùng, cái xấu, cái ác!”:

- Đây là bài xã luận của Tổng biên tập Lâm Hùng in trên “Cuộc sống”, nhân ngày nhà báo Việt Nam cách đây ba năm, nghĩa là trước khi anh ta bị khởi tố. Xin mời tướng quân thưởng thức!

Vị tướng sau khoảnh khắc hơi ngỡ ngàng, giương mục kỉnh và đọc:

“ Đội ngũ báo chí không đơn độc, chúng ta có công chúng- những con người chờ đợi ở báo chí một người bạn đáng tin cậy, những hiệp sĩ của sự thật, lẽ phải, sự cảm thông và xẻ chia. Báo chí là diễn đàn của cuộc đời, nơi hơi thở của cuộc sống phả ra nóng hổi, nơi lớn tiếng bênh vực cái hay, cái đẹp, cái cần thiết, nơi truy tróc, chiếu yêu kính vào tận tim đen của những cái xấu, cái ác, cái phù phiếm. Chúng ta có cả một chế độ, hiến pháp và hành lang pháp luật cổ suý cho cuộc chiến không khoan nhượng và tối cần thiết nói trên…”

Giọng Ba Khanh chùng hẳn xuống, nét mặt nhăn nhúm như thể đang bị chứng viêm tuỷ chân răng hành hạ:

- Đáng sợ nhất là Lâm Hùng viết những lời “có cánh” này, vào đúng lúc toàn thân anh ta đã bị nhận chìm trong tội lỗi và sự dối trá!

Nhà báo rít một hơi thuốc thật sâu trong lồng ngực:

- Bữa toà xử phúc thẩm, trước khi Hội đồng xét xử họp kín để nghị án, Toà cho các bị cáo nói lời cuối cùng, Lâm Hùng không kể lể công lao đóng góp của mình cho đất nước và xin Toà khoan hồng, giảm nhẹ hình phạt như những bị cáo khác, mà chỉ bầy tỏ lòng hối hận thống thiết trước những lầm lỗi của mình.

Lâm Hùng lặng đi nghe nhà báo Nhân Thế kể... Cái ý nghĩ ám ảnh y ghê gớm từ hôm thằng Câm thụ hình đến giờ, càng trở nên khốc liệt khi y phải đối mặt với vị thủ trưởng cũ, đồng nghiệp của mình: Rằng thằng Câm chết oan vì một người anh kết nghĩa, còn Đoan chết oan vì y...

 Hai mươi năm trước…

Một chiếc xe u-oát dính đầy bùn lao đi trên đường phố. Lâm Hùng ngồi trên xe, mặt mũi hốc hác, cổ quấn khăn dù, hình như vẫn chưa thôi bị cơn sốt rét cơn hành hạ, người run lên bần bật, hai môi mím chặt lại, tay bám lấy thành ghế… Nhưng mắt y lại háo hức ngắm đường phố và lộ vẻ sốt ruột lạ lùng. Ba Khanh hỏi nhỏ:

- Thành phố giải phóng được hơn năm tháng rồi, sao bây giờ cậu mới về? 

Lâm Hùng thở dài:

- Sau 30 tháng tư, đang khấp khởi tính về thành phố, thì mấy cha nội điều lên Tây Ninh, làm giảng viên chính trị trong một trại cải tạo, sắp mãn hạn thì lăn ra sốt ác tính. Xém chết trên rừng…

Ba Khanh khẽ chạm vào tay bạn:

- Cậu yêu nàng lắm phải không?

Y gật đầu:

- Không bao giờ tôi có thể quên những gì Đoan đã làm cho tôi. Khi đó tôi làm phóng viên mặt trận, theo quân Giải phóng đánh vô khu vực cây xăng Thị Nghè, Ty Nông Cụ và Đài Phát thanh. Bọn biệt động quân ở đây chống cự điên cuồng. Quân ta hết đạn phải rút, đúng lúc đó tôi bị thương nặng, lạc đơn vị, buộc phải tấp vô một nhà dân, đó chính là nhà Đoan… Chính nàng cho tôi hay, nàng đang làm trong Đài Mẹ Việt Nam và cha nàng lại là một sĩ quan quân đội Sài Gòn. Tôi ớn quá, nhưng hoàn cảnh lúc đó quá nghiệt ngã. Mậu Thân đã vô hồi kết, các đơn vị của ta phải rút khỏi thành phố với thương vong nặng nề. Mà vết thương của tôi chưa lành, lại có triệu chứng nhiễm trùng. Còn kẻ thù lùng sục, bố ráp từng ngôi nhà. Đi cũng dở, ở không xong. Mọi tình huống xấu nhất đều có thể xảy ra. Hoặc Đoan sẽ trao tôi cho địch, hoặc chuyện đổ bể, gia đình nàng sẽ bị tai vạ vì tội chứa chấp Việt Cộng! Chính trong những ngày thử thách hiểm nguy ấy, tôi mới thực sự hiểu Đoan và yêu nàng…

Nàng đã chăm sóc, chạy chữa vết thương cho tôi. Và khi vết thương tạm lành, nàng lại cùng một người bạn của mình, luật sư Vĩnh, một trí thức Sài Gòn yêu nước, bất chấp mọi hậu quả xấu có thể xảy ra, đưa tôi thoát khỏi vòng vây của kẻ thù… Đêm cuối cùng ở bên nhau,  chính nàng chủ động dành cho tôi những gì quý nhất ở một thiếu nữ trinh trắng…

Chợt y hấp tấp kêu lên:

- Dừng lại, bồ tèo.

Anh lái xe ngơ ngác đạp thắng. Lâm Hùng nói nhanh:

- Đợi chút xíu nghe.

Lâm Hùng vội vã bước xuống, đi đến cổng một ngôi biệt thự xinh xắn, hồi hộp nhấn chuông. Bên trong rộ lên tiếng chó sủa rồi có tiếng bước chân. Cái lỗ nhỏ khoét trên cánh cổng được hé ra, một con mắt từ trong nhìn ra và tiếng hỏi thật hách dịch:

- Hỏi gì?

Lâm Hùng chưng hửng:

- Dạ, làm ơn cho tôi hỏi cô Đoan…

- Đoan nào?

Vẫn cái giọng cộc lốc và khó chịu. Lâm Hùng lo lắng trước một linh cảm chẳng lành:

- Dạ, cô Đoan trước 75 làm trong Đài Mẹ Việt Nam.

Tiếng cười lạnh lùng vang lên:

- Vậy hả? Đi  rồi.

Y giật mình:

- Đi đâu?

- Lên an ninh thành phố mà hỏi.

Cùng lúc, cái lỗ nhỏ trên cánh cổng bị đóng kín. Bên trong lại rộ lên tiếng chó sủa. Lâm Hùng thất vọng quay lại chỗ chiếc xe…

Ba Khanh đã đoán ra mọi điều, xiết chặt tay bạn, quả quyết:

- Yên chí lớn, nhất định cậu sẽ được xum họp với nàng!

Nhà văn Nguyễn Khắc Phục

Lật lại vụ án liên quan ông Nguyễn Trường Tô chấn động Hà Giang (1)

Thứ 4, 09/10/2013 | 15:45
Vụ việc ông Nguyễn Trường Tô, chủ tịch UBND tỉnh Hà Giang bị mất chức đã từng làm dư luận cả nước xôn xao vì trước đó ở tỉnh này đã xảy ra vụ án hiệu trưởng Sầm Đức Xương và đường dây mua bán dâm nữ sinh.

Giải mã những vụ án chấn động khi hung thủ là... người điên (1)

Chủ nhật, 08/09/2013 | 17:29
Tâm lý dễ bị tổn thương, những cú sốc mạnh khiến người bệnh ức chế, không làm chủ được hành vi, để rồi "phó thác" tâm hồn mình cho quỷ dữ, gây ra những vụ trọng án hết sức đau lòng.

Vụ án gian dâm kỳ quái thời Thái Bình Thiên Quốc

Chủ nhật, 08/09/2013 | 13:12
Dưới thời Thái Bình Thiên Quốc, vợ chồng quan hệ tình dục với nhau sẽ bị coi là phạm pháp, bị xử như tội gian dâm.

Hai vụ án nổi tiếng của triều Nguyễn qua sách cổ

Thứ 5, 25/07/2013 | 07:01
Trong lịch sử chế độ phong kiến Việt Nam có nhiều vụ án liên quan đến bậc công thần. Riêng vương triều Nguyễn có hai vụ án nổi tiếng là vụ Nguyễn Văn Thành và Tả Quận công Lê Văn Duyệt.

Siêu trộm và những vụ án nổi tiếng (Kỳ 4)

Thứ 2, 29/07/2013 | 19:35
Chiếc siêu xe với vận tốc 250km/h của cô người mẫu đã bị trộm và đập ra thành nhiều mảnh.

'Ma chài' và những vụ án dậy sóng vùng cao

Thứ 3, 03/09/2013 | 16:25
Kể về những vụ trọng án mà mình tham gia xét xử, bà Nguyễn Thị Lụa, phó chánh án TAND tỉnh Lai Châu không khỏi trăn trở khi nhắc đến vụ án giết người ở vùng cao liên quan đến "ma chò, ma chài".

Lật lại vụ án liên quan ông Nguyễn Trường Tô chấn động Hà Giang (1)

Thứ 4, 09/10/2013 | 15:45
Vụ việc ông Nguyễn Trường Tô, chủ tịch UBND tỉnh Hà Giang bị mất chức đã từng làm dư luận cả nước xôn xao vì trước đó ở tỉnh này đã xảy ra vụ án hiệu trưởng Sầm Đức Xương và đường dây mua bán dâm nữ sinh.

Giải mã những vụ án chấn động khi hung thủ là... người điên (1)

Chủ nhật, 08/09/2013 | 17:29
Tâm lý dễ bị tổn thương, những cú sốc mạnh khiến người bệnh ức chế, không làm chủ được hành vi, để rồi "phó thác" tâm hồn mình cho quỷ dữ, gây ra những vụ trọng án hết sức đau lòng.

Vụ án gian dâm kỳ quái thời Thái Bình Thiên Quốc

Chủ nhật, 08/09/2013 | 13:12
Dưới thời Thái Bình Thiên Quốc, vợ chồng quan hệ tình dục với nhau sẽ bị coi là phạm pháp, bị xử như tội gian dâm.

Hai vụ án nổi tiếng của triều Nguyễn qua sách cổ

Thứ 5, 25/07/2013 | 07:01
Trong lịch sử chế độ phong kiến Việt Nam có nhiều vụ án liên quan đến bậc công thần. Riêng vương triều Nguyễn có hai vụ án nổi tiếng là vụ Nguyễn Văn Thành và Tả Quận công Lê Văn Duyệt.

Siêu trộm và những vụ án nổi tiếng (Kỳ 4)

Thứ 2, 29/07/2013 | 19:35
Chiếc siêu xe với vận tốc 250km/h của cô người mẫu đã bị trộm và đập ra thành nhiều mảnh.

'Ma chài' và những vụ án dậy sóng vùng cao

Thứ 3, 03/09/2013 | 16:25
Kể về những vụ trọng án mà mình tham gia xét xử, bà Nguyễn Thị Lụa, phó chánh án TAND tỉnh Lai Châu không khỏi trăn trở khi nhắc đến vụ án giết người ở vùng cao liên quan đến "ma chò, ma chài".
Cùng chuyên mục

Tp.HCM: Triệt phá vụ nhà hàng thu hàng chục tỷ đồng nhờ cho "trai xinh, gái đẹp" bán dâm

Thứ 5, 28/03/2024 | 22:00
Nhà hàng Crystal cho tiếp viên nữ phục vụ khách nước ngoài. Khi khách có nhu cầu mua dâm sẽ ra giá và cùng khách đến các khách sạn để mua bán dâm.

Chuyển công an điều tra vụ kho hàng lậu của hot girl bán hàng online

Thứ 5, 28/03/2024 | 20:30
Đây là vụ việc vi phạm điển hình trong kinh doanh trên thương mạ điện tử, có tính chất, quy mô phức tạp mà lực lượng quản lý thị trường (QLTT) phát hiện, xử lý.

Lên mạng xã hội tìm "của lạ", người đàn ông bị lừa 600 triệu đồng

Thứ 5, 28/03/2024 | 20:20
Lên mạng tìm "của lạ" trong lúc đi công tác, người đàn ông ở tỉnh Gia Lai đã bị các đối tượng lừa đảo chiếm đoạt số tiền 600 triệu đồng.

Truy tố 24 bị can trong đường dây khai thác cát trái phép

Thứ 5, 28/03/2024 | 19:49
Công an Tp.Hồ Chí Minh đã kết thúc điều tra vụ án khai thác cát trái phép, chuyển hồ sơ cho Viện KSND Tp.Hồ Chí Minh đề nghị truy tố 24 bị can trước pháp luật.

Tạm giữ 26 đối tượng mang hung khí đuổi đánh nhau trong đêm ở Hà Nội

Thứ 5, 28/03/2024 | 16:19
Ngày 27/3, Công an quận Hà Đông, Hà Nội đã ra Quyết định khởi tố vụ án hình sự Gây rối trật tự công cộng, tạm giữ hình sự đối với 26 đối tượng có độ tuổi từ 16-20.
     
Nổi bật trong ngày

Lên mạng xã hội tìm "của lạ", người đàn ông bị lừa 600 triệu đồng

Thứ 5, 28/03/2024 | 20:20
Lên mạng tìm "của lạ" trong lúc đi công tác, người đàn ông ở tỉnh Gia Lai đã bị các đối tượng lừa đảo chiếm đoạt số tiền 600 triệu đồng.

Tạm giữ 26 đối tượng mang hung khí đuổi đánh nhau trong đêm ở Hà Nội

Thứ 5, 28/03/2024 | 16:19
Ngày 27/3, Công an quận Hà Đông, Hà Nội đã ra Quyết định khởi tố vụ án hình sự Gây rối trật tự công cộng, tạm giữ hình sự đối với 26 đối tượng có độ tuổi từ 16-20.

Giám đốc “bùng tiền” vay nợ lĩnh 20 năm tù sau 16 năm trốn chạy

Thứ 5, 28/03/2024 | 15:26
Chiều 27/3 ,TAND TP.Hà Nội xét xử sơ thẩm và tuyên phạt bị cáo Nguyễn Xuân Quyền (SN 1954, Tây Hồ, Hà Nội) 20 năm tù về tội Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản.

Truy tố 24 bị can trong đường dây khai thác cát trái phép

Thứ 5, 28/03/2024 | 19:49
Công an Tp.Hồ Chí Minh đã kết thúc điều tra vụ án khai thác cát trái phép, chuyển hồ sơ cho Viện KSND Tp.Hồ Chí Minh đề nghị truy tố 24 bị can trước pháp luật.

Tạm giữ hình sự đối tượng mang theo ma túy, nổ súng khi bị công an khống chế

Thứ 5, 28/03/2024 | 06:30
Trong quá trình khống chế đối tượng, lực lượng chức năng phát hiện trên tay phải của Nguyễn Bình Minh có một khẩu súng ngắn màu đen.