Đêm qua, đêm Quốc Khánh của đất nước phù hoa, đất nước của ánh sáng và mộng mơ, Pháp một lần nữa rung chuyển bởi một vụ khủng bố đẫm máu.
1 giờ sáng, khi tất thảy đang còn náo nức, vui vẻ trong ngày lễ kỷ niệm đặc biệt của quốc gia sau những màn pháo hoa rực rỡ, đường phố Nice đã chìm trong biển máu vì một cuộc khủng bố bất ngờ. Gần 80 người thiệt mạng, hàng trăm người khác bị thương. Đường phố đầy máu và thi thể, tràn ngập không khí u ám, chết chóc đau thương...
Trong sự u uất chung ấy, bức ảnh của hãng Reuters đã làm trái tim mọi người lớn, nhất là những người mẹ bị bóp nghẹt. Không có một vệt máu. Không rõ xác người. Không một gương mặt thất thần hay quặn đau vì mất mát.
Chỉ một tấm nilon phủ kín lên thi hài của một bé gái nằm lạnh lẽo, chơ vơ trên đường phố, và bên cạnh đó, một con búp bê nằm chỏng chơ như bị bỏ rơi.
Đó là một bức ảnh lột tả tất cả sự đau thương của vụ khủng bố. Không có máu, không âm thanh, nhưng đau đớn đến tột cùng và cũng cô đơn, xót xa, căm phẫn đến tột cùng.
Bức ảnh về con búp bê nằm cạnh xác em bé nạn nhân vụ khủng bố đã bóp nghẹt trái tim người mẹ.
Ít phút trước, có lẽ bé gái, chủ nhân của con búp bê áo hồng xinh đẹp ấy, vẫn còn đang tung tăng nắm tay bố mẹ, đi dạo đêm trên đường phố Nice, trong không khí hân hoan của đêm pháo hoa mừng Quốc Khánh.
Ít phút trước, có lẽ em bé vẫn còn đang cười thật tươi, đang mè nheo xin một cây kem ốc quế, đang vòi vĩnh một quyển sách hay, hoặc "mặc cả" để chưa vội đi ngủ đêm nay... Ít phút trước, đó vẫn là một thiên thần bé nhỏ hồn nhiên giữa cuộc đời.
Và ít phút sau, bé đã trở thành một xác người vô tri nằm trong bọc đựng... Chẳng biết bố mẹ con có ở gần đó, có còn sống hay không?