Chào Chí Tài, anh có thể kể về cuộc sống của mình ở tuổi 61?
Tôi có một tuổi trẻ đầy khó khăn, vất vả. Hồi đó nghèo, tôi ăn cơm với ớt, nước mắm, nước tương. Gia đình nào sống ở thời bao cấp cũng khó khăn nhưng tôi vất vả hơn vì bố mẹ ở xa, anh chị em phải cùng nhau nương tựa. Sau đó, tôi may mắn có cuộc sống khá giả hơn nhờ sự yêu thương của khán giả.
Tôi có nhiều niềm vui từ cuộc sống lắm. Ngoài niềm vui đến từ gia đình, tôi còn niềm vui đến từ đam mê nghệ thuật, niềm vui của tôi là được đi diễn, sáng tác nhạc. Niềm mơ ước của tôi là sẽ cho ra mắt một CD, 3 năm rồi tôi chưa có. Tôi cũng có những sáng tác liên quan muốn gửi đến khán giả. Chắc thời gian tới sẽ hoàn thành ước mơ này thôi.

Danh hài Chí Tài từng có một tuổi thơ khó khăn, vất vả.
Lâu rồi khán giả không thấy anh làm giám khảo ở các gameshow nữa, có lý do gì không anh?
Có nhiều lý do lắm nhưng một trong những lý do đó vì gameshow quá nhiều. Tôi cũng đã tham gia nhiều, tôi muốn cắt bớt đi. Gốc của tôi vẫn là nhạc sĩ, những gameshow nào liên quan đến hài và ca nhạc tôi sẽ ưu tiên hơn, những gameshow chuyên về hài tôi để cho các em, các cháu có cơ hội phát triển. Mình là nghệ sĩ thì thích làm nghệ thuật hơn là ngồi chấm một cái gì đó.

Chí Tài và vợ là ca sĩ Phương Loan.
Người ta vẫn luôn tò mò về việc anh và ca sĩ Phương Loan kết hôn hơn 35 năm nhưng không sinh con?
Hai vợ chồng tôi không thích có con. Ngày còn nhỏ, tôi thấy anh chị mình sinh con ra, rồi chúng khóc tối ngày, họ muốn đi đâu cũng khó khăn. Tôi là người thích tưởng tượng nên nghĩ mai mốt mình lớn lên, sự nghiệp chưa vững chắc mà có con thì ít nhiều bị ảnh hưởng. Tôi chờ đủ kinh tế rồi mới tính.
Sau này, khi có cuộc sống ổn định, tôi đã dính chặt với nghệ thuật. Tôi làm nghề thấy vui quá thành ra không nghĩ đến chuyện sinh con luôn. Đến lúc dừng lại nghỉ ngơi lại thấy mình quá già. Lúc này sinh con không được khỏe, không may nó bị dị tật gì thì khổ. Tôi từng chứng kiến vài người bạn rơi vào trường hợp này. Nếu chúng ta sinh ra thì đâu thể bỏ nó được mà giữ lại thì tội cả đời, mình cũng khổ.
Chúng tôi sống vui vẻ không suy nghĩ đến tương lai, đến tuổi già không có con sẽ buồn như thế nào. Lúc đó không nghĩ, giờ nghĩ thì hơi ân hận rồi. Lâu lâu, thấy mấy đứa con nít dễ thương, tôi cũng thấy tiếc, sao hồi trẻ mình không muốn có con.
Chưa có bình luận. Hãy là người đầu tiên bình luận bài viết này.