Khi đại dịch Covid-19 dịu đi và các nền kinh tế trên thế giới bắt đầu phục hồi, nhu cầu về năng lượng, lao động và vận tải đã tăng lên. Sự tăng tốc đột ngột đó đang gây ra một áp lực rất lớn lên các chuỗi cung ứng xuyên biên giới vốn đang trong tình trạng tắc nghẽn.
Trong số các tuyến đường vận chuyển gặp nhiều căng thẳng nhất là tuyến từ châu Á đến châu Âu, dẫn đến chi phí vận chuyển tăng bất thường.
Những điều kiện bất lợi do hoàn cảnh khách quan mang lại như vậy đã khiến dòng chảy hàng hóa từ các nước châu Á tới thị trường châu Âu giàu tiềm năng gặp trở ngại.
Tuy nhiên, đó chỉ là một phần, vì Liên minh châu Âu (EU) lâu nay vẫn nổi tiếng là một thị trường cực kỳ khó tính. Nhiều quy định ngặt nghèo đã được đặt ra đối với các mặt hàng xuất khẩu chủ lực của các nước châu Á như sắt, thép, thủy hải sản…
Để thành công và làm ăn bền vững ở thị trường EU, các doanh nghiệp xuất khẩu cần hiểu hơn các rào cản như vậy và nỗ lực hơn nữa để vượt qua mọi khó khăn, thách thức.
Phòng vệ thương mại đối với thép
Thách thức đầu tiên có thể kể đến là động thái gia hạn biện pháp phòng vệ đối với thép nhập khẩu của Ủy ban châu Âu (EC).
Tháng 6 vừa qua, EC, cơ quan giám sát chính sách thương mại của EU, đã quyết định gia hạn biện pháp phòng vệ đối với thép nhập khẩu, bắt đầu áp dụng từ năm 2018, thêm 3 năm nữa để bảo vệ các nhà sản xuất thép của EU khỏi sự gia tăng đột biến tiềm tàng của thép nhập khẩu.
Việc Chính phủ Mỹ giữ nguyên mức thuế 25% đối với thép đã đóng cửa thị trường Mỹ đối với nhiều nhà xuất khẩu, buộc EC phải đưa ra biện pháp phòng vệ đối với 26 loại thép, trong đó có thép xuất xứ Việt Nam, với hạn ngạch nhập khẩu vượt ngưỡng phải chịu thuế.
Quyết định được đưa ra dựa trên cuộc điều tra được tiến hành từ tháng 2/2021, theo yêu cầu từ 12 quốc gia thành viên EU, bao gồm Pháp, Đức và Ý, để đánh giá xem liệu có nên gia hạn biện pháp phòng vệ thép sau thời hạn 30/6/2021 hay không.

Biện pháp phòng vệ được áp dụng đối với tất cả các nước, ngoại trừ một số nước đang phát triển có xuất khẩu thép hạn chế sang EU.
EC sẽ giám sát chặt chẽ việc gia hạn và sẽ xem xét để đảm bảo rằng nó vẫn được giới hạn ở mức tối thiểu nghiêm ngặt, được điều chỉnh cho phù hợp với sự phát triển của thị trường và phù hợp với lợi ích chung của EU. Điều này sẽ cho phép EC thay đổi hoạt động của biện pháp phòng vệ khi cần thiết.
Việc EU gia hạn biện pháp tự vệ đối với thép nhập khẩu thêm 3 năm được cho là sẽ đảm bảo một mức độ chắc chắn cho các nhà sản xuất thép EU, cung cấp khả năng tiếp cận rộng rãi với nguồn cung cấp thép của nước thứ ba cho người dùng và giúp ngăn chặn sự gia tăng đột biến của thép nhập khẩu vào thị trường EU thời kỳ hậu Covid-19.
“Chúng tôi hoan nghênh quyết định gia hạn biện pháp phòng vệ thép của EU”, Axel Eggert, Tổng Giám đốc Hiệp hội Thép Châu Âu (EUROFER), cho biết. “Các điều kiện từ khi biện pháp phòng vệ bắt đầu được áp dụng vẫn còn hiển hiện - bao gồm cả tình trạng dư thừa thép toàn cầu và Mục 232 của Mỹ”.
Về nguyên tắc, biện pháp phòng vệ theo hình thức hạn ngạch thuế quan (TRQ) đối với một số sản phẩm thép nhập khẩu sẽ được kéo dài thêm 3 năm, bắt đầu từ ngày 1/7/2021 và kết thúc vào ngày 30/6/2024. Theo quy định của WTO, hạn ngạch nhập khẩu thép miễn thuế cũng sẽ được tăng 3% hàng năm.
"Mức thuế của Mỹ đối với các sản phẩm thép đang gây ra sự chệch hướng thương mại, có thể gây tổn hại nghiêm trọng cho các nhà sản xuất thép của EU và người lao động trong ngành này,” Cecilia Malmström, Cao ủy Thương mại của EU, cho biết. “Chúng tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đưa ra các biện pháp tự vệ tạm thời để bảo vệ ngành công nghiệp nội địa trước sự gia tăng nhập khẩu”.
Biện pháp phòng vệ này được áp dụng đối với tất cả các nước, ngoại trừ một số nước đang phát triển có xuất khẩu thép hạn chế sang EU.
“Tuy nhiên, các biện pháp này đảm bảo rằng thị trường EU vẫn mở và sẽ duy trì các dòng chảy thương mại truyền thống,” Malmström cho biết. “Tôi tin rằng chúng đang tạo ra sự cân bằng phù hợp giữa lợi ích của các nhà sản xuất EU và người sử dụng thép, như ngành công nghiệp ô tô và ngành xây dựng, những ngành phụ thuộc vào nhập khẩu".
Biện pháp phòng vệ theo hình thức hạn ngạch thuế quan (TRQ) phản ánh các luồng thương mại truyền thống từ các nước thứ ba, trong đó mức thuế ngoài hạn ngạch là 25%. EC đã xem xét hoạt động của biện pháp này 2 lần, vào tháng 10/2019 và tháng 7/2020.
Biện pháp phòng vệ cũng có thể được xem xét lại hàng năm sau năm đầu tiên.
“Việc gia hạn này tạo cơ hội dồi dào cho người dùng châu Âu tìm nguồn nguyên liệu mà họ cần từ nước ngoài, vì mức hạn ngạch miễn thuế hiện vẫn cao hơn ít nhất 15% so với mức nhập khẩu kỷ lục mà hạn ngạch thuế quan phòng vệ được thiết lập trong những năm 2015- 2017”, Eggert cho biết thêm. “Biện pháp này chủ yếu cung cấp một mạng lưới an toàn trong trường hợp nhập khẩu tăng mạnh”.
Biện pháp phòng vệ đối với thép của EU không phải là biện pháp bình ổn giá trên thị trường nội địa và không hạn chế nguồn cung thông thường vào thị trường. Những đơn vị sử dụng thép ở các ngành công nghiệp hạ nguồn châu Âu vẫn có thể tiếp cận tất cả các loại thép của nước thứ ba mà họ cần dựa trên các luồng thương mại truyền thống.
Gỡ được “thẻ vàng” mới rộng đường xuất khẩu
EU là thị trường tiêu thụ các sản phẩm đánh bắt và nuôi trồng thủy sản số 1 trên thế giới. Ảnh: World Fishing
Đối với châu Á nói chung và các nước Đông Nam Á nói riêng, EU là thị trường nhập khẩu hải sản quan trọng với lợi nhuận cao. Nhưng tiềm năng luôn đi kèm với những rào cản. Mặc dù thủy sản nhập khẩu từ các nước Đông Nam Á chiếm thị phần thấp ở EU, nhưng các nước trong khu vực này đã gặp phải nhiều cảnh báo.
EC đã nhiều lần “tuýt còi” các nước Đông Nam Á liên quan đến IUU, bao gồm cảnh cáo “thẻ vàng” và “thẻ đỏ”, chấm dứt nhập khẩu hải sản.
Trong bối cảnh suy thoái kinh tế toàn cầu, quan hệ thương mại ASEAN - EU đang gặp khó khăn. Căng thẳng thương mại giữa EU và mốt số nước trong khối, cũng như các lệnh trừng phạt "thẻ vàng" đối với Thái Lan, Việt Nam và Philippines và "thẻ đỏ" đối với Campuchia liên quan đến IUU, đã phủ bóng quan hệ thương mại ASEAN-EU.
Tuy nhiên, các nước cũng đã hết sức nỗ lực để tháo gỡ khó khăn.
Quy định số 1005/2008 của Hội đồng Liên minh Châu Âu (EC), có hiệu lực từ ngày 1/10/2010, nhằm thiết lập một hệ thống để ngăn chặn và loại bỏ khai thác hải sản bất hợp pháp, không khai báo và không theo quy định (IUU). Theo Quy định về IUU, các quốc gia không thuộc EU được xác định là có các biện pháp không phù hợp để ngăn chặn IUU có thể bị cảnh báo chính thức (thẻ vàng). Nếu các nước đã bị “thẻ vàng” không làm gì để cải thiện tình hình, họ sẽ bị (thẻ đỏ) và hậu quả là có thể sẽ không được phép xuất khẩu hải sản vào EU nữa.
Vào tháng 6/2014, EU đã ra "thẻ vàng" cảnh báo đối với Philippines vì nước này tiếp tục không tuân thủ các nghĩa vụ quốc tế về chống khai thác IUU.
Tuy nhiên, trong vòng chưa đầy 2 năm kể từ khi bị cảnh báo "thẻ vàng", Philippines đã xây dựng luật thủy sản mới, cải thiện hệ thống kiểm tra và nâng cấp hệ thống truy xuất nguồn gốc phù hợp với luật pháp quốc tế.
Khi một quốc gia thành công trong việc gỡ bỏ "thẻ vàng" của EU, không có nghĩa là mọi sự đã ổn.
Những cải cách này phải được thực hiện trong những năm tiếp theo để đạt được nhiều tiến bộ hơn và quốc gia này phải cam kết cải thiện hơn nữa hệ thống quản lý và kiểm soát nghề cá của mình. Nếu họ không tuân thủ cam kết, họ có thể sẽ lại bị “tuýt còi”.
Kể từ khi bị cảnh báo "thẻ vàng", Philippines đã củng cố cam kết chống khai thác IUU ở cấp quốc tế, phê chuẩn Thỏa thuận Liên Hợp Quốc về Trữ lượng cá (UNFSA) và bắt đầu các thủ tục để phê chuẩn Hiệp định về Biện pháp quốc gia có cảng.
Ngoài ra, họ đã tiến hành cải cách sâu rộng khuôn khổ pháp lý của mình, ban hành luật pháp trong nước để thực hiện các biện pháp quản lý và bảo tồn của Các tổ chức Quản lý Nghề cá Khu vực (RFMOs), và đưa ra các biện pháp mới nhắm tới mục tiêu hoạt động của đội tàu đường dài, bao gồm cả một chương trình xử phạt mạnh mẽ hơn với các vi phạm liên quan tới IUU;
Chưa có bình luận. Hãy là người đầu tiên bình luận bài viết này.