Chiều ngày 26/10, vừa thấy anh Phan Xuân Phương (27 tuổi) trú xóm Đông Hưng, xã Nghĩa Yên, huyện Nghĩa Đàn (Nghệ An) bước xuống xe, hàng trăm người thân và bà con hàng xóm đã ùa ra chào đón. Người vỗ vai, người nắm tay, mắt ai cũng đỏ hoe khi thấy anh Phương gầy rộc hẳn đi.

Anh Phương trở về trong vòng tay chào đón của người thân và hàng xóm.
Trực tiếp ra Hà Nội đưa con trở về, ông Phan Xuân Linh (71 tuổi, bố anh Phương) cũng rưng rưng nước mắt: “Mặc dù biết chắc chắn con còn sống, nhưng tôi không nghĩ sẽ được chứng kiến ngày hôm nay. Đối với gia đình, thời gian hơn 4 năm kia chẳng khác nào cơn ác mộng”.
Nhìn thấy con trai trở về sau hơn 4 năm xa cách, bà Lê Thị Hòa (59 tuổi, mẹ anh Phương) đẩy chiếc xe lăn đến gần rồi ôm chặt lấy anh Phương. Giọt nước mắt hạnh phúc, vui sướng lăn trên gò má người mẹ già.

Giây phút trùng phùng của 2 mẹ con sau hơn 4 năm.
Vì quá lo cho con trai mà bà đổ bệnh, rồi lên cơn tai biến nằm liệt giường hai năm nay. Nghe tin con được cướp biển Somalia thả về, bà vui sướng vô cùng. “Cuối cùng tôi cũng chờ được con về, lúc này tôi không còn thấy đau đớn hay mệt mỏi gì nữa”, bà lau vội nước mắt.
Anh Phương là con thứ 3 trong gia đình có 4 anh chị em. Do gia đình khó khăn nên mấy người anh của Phương đều xuất khẩu lao động. Đến năm 2011, vì muốn giúp đỡ gia đình, anh cũng đăng ký đi Đài Loan.
Để có số tiền 25 triệu đồng cho anh Phương đi, gia đình đã phải chạy vạy vay mượn khắp nơi. Theo thỏa thuận trong hợp đồng, khi sang Đài Loan anh Phương sẽ làm việc trên tàu câu cá ngừ với mức lương 300USD/tháng.

Anh Phương sung sướng cho biết sẽ không bao giờ rời xa nhà nữa.
Đến tháng 5/2012, anh Phương gọi điện về cho bố mẹ thông báo mình và các thuyền viên trên tàu FV Naham 3 bị cướp biển Somalia bắt cóc.
“Tôi vẫn nhớ mãi cuộc điện thoại đó, Phương bảo đã bị bắt mấy tháng rồi. Cướp biển giết thuyền trưởng ngay vừa khi mới áp sát. Giờ họ đòi 60.000 USD mới thả người, nếu không sẽ giết”, ông Linh nói.
Chưa có bình luận. Hãy là người đầu tiên bình luận bài viết này.