Ngày 5/6, TAND tỉnh Thái Nguyên tuyên án đối với bị cáo Lê Ngọc Hoàng (SN 1985, ở Thái Bình) về tội Vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ theo khoản 3, Điều 202, BLHS năm 1999.
Căn cứ vào quá trình xét xử cùng các tài liệu có trong hồ sơ vụ án, tòa phúc thẩm nhận định: Chính những lời khai ban đầu của bị cáo Hoàng thể hiện bị cáo đã nhìn thấy xe Innova phía trước nhưng do có xe ở bên trái nên không thể tránh; Hoàng không phanh chết ngay vì sợ thép ở phía sau xô lên làm đổ cabin.
Do vậy, HĐXX chấp nhận quan điểm của VKS khi cho rằng bị cáo Hoàng không giảm tốc độ khi gặp biển báo hiệu nguy hiểm “Đi chậm”. Bị cáo cũng không giảm tốc độ thấp hơn tốc độ tối thiểu khi phát hiện xe Innova do bị cáo Ngô Văn Sơn điều khiển, đang bật đèn cảnh báo nguy hiểm.
Chỉ đến khi cách xe của Sơn khoảng 10m, Hoàng mới đạp phanh xe và đánh lái về phía bên phải đường, nhưng do khoảng cách quá gần nên xảy ra tai nạn khiến 5 người ngồi trên xe Innova tử vong.
HĐXX cũng cho rằng quan điểm của bị cáo và các luật sư bào chữa là không có căn cứ. Do vậy, không có căn cứ chấp nhận kháng cáo kêu oan của bị cáo Hoàng, từ đó, tòa phúc thẩm tuyên y án sơ thẩm 4 năm 6 tháng tù với Lê Ngọc Hoàng.
Trước đó, khi được nói lời sau cùng, bị cáo Lê Ngọc Hoàng bật khóc, trình bày: “Đây là lần thứ 4 bị cáo đứng trước tòa, bị cáo vẫn khẳng định trong vụ tai nạn mình không có lỗi. Mong HĐXX minh oan cho bị cáo, bị cáo chịu oan thế này đã quá đủ rồi”.
Các luật sư của Hoàng cũng trích dẫn các công văn từ cục Quản lý đường bộ 1 nội dung container của Hoàng đi thẳng nên không cần chấp hành biển “Đi chậm” cắm trước lối rẽ ra ngoài cao tốc; công văn của cục Đo đạc bản đồ thể hiện Hoàng di chuyển 96m trong 52 giây (chưa tới 10km/h) trước tai nạn… đã không được xem xét, VKS chỉ sử dụng các văn bản khác có tính buộc tội.
Luật sư bào chữa cho rằng, HĐXX cần tuyên Lê Ngọc Hoàng vô tội và trả tự do tại tòa; song đề nghị này đã không được chấp nhận.