Trong suốt nhiều năm, gia đình Weidner luôn để tang Amy Weidner - cô con gái 16 tuổi của họ bị cưỡng hiếp và sát hại dã man tại nhà riêng. Cuối cùng, sau hơn 2 thập kỷ bế tắc, cơ quan điều tra quyết định tra xét lại hồ sơ và đã phát hiện manh mối bị bỏ sót. |
Nạn nhân Amy Weidner.
Cái chết bí ẩn
Vụ án mạng của nữ sinh Amy Weidner có khá nhiều nghi phạm. Lần lượt từng người được cảnh sát thẩm vấn, lấy mẫu tóc cũng như dấu vân tay nhưng không có gì trùng khớp với bằng chứng từ hiện trường vụ án.
Cảnh sát vẫn tin rằng Amy đã bị một người quen sát hại và kẻ đó chưa bị bắt giữ. Nỗi sợ hãi và nghi ngờ ngày càng lan rộng. Nhưng nhiều tuần rồi nhiều tháng trôi qua, cuộc điều tra bế tắc vì không có thông tin gì.
Đến năm 2002, hơn 12 năm sau án mạng, cảnh sát bất ngờ nhận được cuộc gọi từ một người đàn ông từng sống đối diện với nhà Amy. Anh ta nói đã ở nhà vào ngày Amy bị giết, giờ đây lại mơ về vụ giết người xảy ra năm 1989 và rằng từ giấc mơ này, anh biết nghi phạm là ai.
Có khá nhiều thông tin trùng khớp với hồ sơ vụ án, nhưng thực tế đều có thể thu thập được từ các bản tin vào thời điểm đó.
ADN tại hiện trường năm xưa vẫn được bảo quản và đến năm 2002, công nghệ này đã có bước tiến đáng kể. Cảnh sát cũng lấy ADN từ người đàn ông này để kiểm tra nhưng kết quả không khớp. Các nghi phạm khác trước đây cũng được loại trừ.
Việc này giúp thu hút sự quan tâm của cảnh sát với vụ án. Họ nói chuyện lại với một số người từng được điều tra trước đó. Tuy nhiên không có manh mối mới, vụ án một lần nữa lại rơi vào bế tắc.
Ký ức được lật lại
Năm 2011, 22 năm kể từ khi Amy bị sát hại, gia đình và bạn bè tạo trang mạng xã hội, đặt tên là "Tưởng nhớ Amy Weidner". Thám tử William Carter vốn không hay biết và không liên quan đến vụ án nhưng trong khi làm nhiệm vụ đã biết đến trang mạng này và bắt đầu chú ý.
Trong thời gian rảnh, William nghiên cứu tài liệu hồ sơ, ghi chú về vụ án, xem xét mọi thứ đã được thu thập trong hơn hai thập kỷ. Đó là những bằng chứng tại hiện trường, hồ sơ học sinh đến trường từ ngày Amy bị sát hại, thậm chí cả danh sách người tham dự đám tang.
William nhập tất cả tài liệu vào cơ sở dữ liệu và nhanh chóng nhận ra các điều tra viên năm xưa đã bỏ qua một số manh mối. Có rất nhiều bạn của anh trai Amy chưa bao giờ được nói chuyện và cũng chưa bao giờ lấy mẫu ADN.
William bắt đầu liên lạc với gia đình và bạn bè của Amy, hỏi tên những người có thể nhớ bất cứ điều gì và thu thập ADN từ những cá nhân mà cảnh sát đã loại trừ.
May mắn là vào năm 1989, khi rà soát khu vực xung quanh, cảnh sát đã ghi chép về tất cả những người sống trong khu vực lân cận. Từ đây, William đến những ngôi nhà đó để xem liệu họ có còn ở đó hay không nhưng hầu hết đều không.
Vì vậy, William chuyển sang tìm kiếm những người hàng xóm cũ, như Joy Haney, bạn của Amy từng sống bên kia đường. Joy được yêu cầu nhớ lại ngày hôm đó xem có ai đọng lại trong tâm trí cô hoặc đơn giản là cho William biết tên những người chơi với họ.
Hầu hết những người Joy đề cập là những cái tên mà William đã quen thuộc và được xóa bỏ nghi ngờ. Nhưng trong số đó có xuất hiện một cái tên mới mà trước đây chưa từng nhắc đến, một người rất quen thuộc với gia đình Weidner.
(Còn nữa)
--------------------
Mời độc giả đón đọc kỳ tiếp theo vào lúc 13h00 ngày 28/2 trên mục Pháp luật.
Đàm Anh (Theo Kileystruecrime, CBS News)