
Bất chấp lệnh cấm xe máy, nghề xe ôm chui tại Yangon-Myanmar vẫn lộng hành.
Anh U Than Htwe sống tại vùng Hlaing Tharyar, cách thủ đô Yangon 20km và phải dậy từ rất sớm để đón xe bus lúc 6h30 để đến kịp nơi làm lúc 9h.
“Đáng lẽ ra đoạn đường trên chỉ mất 1 tiếng rưỡi để đi, nhưng giờ tôi phải mất 3 tiếng di chuyển. Đến tối, tôi chỉ có thể về đến nhà khi đồng hồ chỉ 10h. Bản thân tôi không thể nghỉ ngơi một cách tử tế và phải ngủ ngay trên xe bus”, anh Htwe nói.
Trường hợp của anh Htwe chỉ là một trong số hàng triệu người dân Yangon phải chen chúc và bị tra tấn cả về thể xác lẫn tinh thần cho cuộc hành trình đến nơi làm mỗi ngày chỉ bởi một lệnh cấm của chính phủ.
Lệnh cấm xe máy
Myanmar là một trong nhưng quốc gia ban hành lệnh cấm xe máy từ khá sớm vào năm 2003. Tại thời điểm đó, Yangon vẫn còn là thủ đô và chính phủ nước này đã ban hành lệnh cấm xe máy trước tình trạng có quá nhiều tai nạn do xe máy.
Lệnh cấm này tưởng chừng đã được dỡ bỏ vào năm 2008 nhưng cuối cùng chính phủ Myanmar vẫn kiên quyết giữ quyết định này khi số lượng tai nạn bổng nhảy vọt khi các cơ quan chức năng nới lỏng quy định cấm.

Mới đầu, việc cấm xe máy khiến tình hình giao thông của Yangon trở nên thông thoáng hơn và tình trạng tai nạn cũng suy giảm.
Dẫu vậy, việc phát triển không đồng đều cơ sở vật chất hạ tầng giao thông khiến nhu cầu đi lại của người dân không được đáp ứng đầy đủ, qua đó kéo theo nhiều hệ lụy.
Bất chấp lệnh cấm xe máy tại các thành phố lớn như Yangon, số xe máy đăng ký tại Myanmar vẫn tăng 119% trong khoảng 2014-2015. Nguyên nhân chủ yếu là do thu nhập của người dân, đặc biệt là vùng nông thôn đang dần được nâng cao.
Thậm chí, số xe máy được lưu thông hiện nay tại Myanmar có thể còn cao hơn do một lượng lớn xe được lưu hành không qua đăng ký.
Với gần 4,5 triệu xe máy trên toàn Myanmar, hiện phương tiện này đang chiếm đến 84% tổng các phương tiện giao thông tại đây.

Giao thông tệ hại
Vào năm 2011, chính phủ Myanmar quyết định mở cửa thị trường nhập khẩu ô tô, vốn từng được kiểm soát bởi một số doanh nghiệp có quan hệ chặt chẽ với chính quyền.
Động thái đối phó với tình trạng thiếu hụt cơ sở hạ tầng giao thông này khiến các cửa hàng bán ô tô tại Myanmar mọc lên như nấm và giá xe hơi giảm thê thảm.
Sau đó 4 năm, trung tâm kinh tế Yangon của Myanmar cũng lâm vào tình trạng tương tự như các thành phố Bangkok, Jakarta và Manila khi có hệ thống giao thông tồi tệ nhất trong khu vực Đông Nam Á.
Tình trạng tắc đường xảy ra thường xuyên và thiếu các hệ thống giao thông công cộng.
Chính phủ đã tăng cường xây dựng cầu vượt cũng như nâng cấp hệ thống quản lý giao thông.
Tuy nhiên, chuyên gia Sanjo Akihito của Cơ quan Hợp tác Quốc tế Nhật Bản (JICA) tại Yangon cho rằng những động thái trên của chính phủ là chưa đủ.
Theo ông Akihito, Myanmar cần xây dựng thêm các đường cao tốc và đặc biệt là nâng cao ý thức chấp hành luật pháp của người dân.
Việc xây dựng thêm các tàu điện ngầm hay mở rộng đường xá sẽ không thực sự giải quyết được vấn đề nếu thiếu sự hợp tác của người dân. Thói quen vượt đèn đỏ, đỗ xe bừa bãi và chen lấn khi tham gia giao thông dường như đã trở thành thói quen của người dân nước này từ khi sử dụng xe máy.
Chưa có bình luận. Hãy là người đầu tiên bình luận bài viết này.