Tạo ấn tượng từ nhược điểm "thon thon hình vại, thoai thoải hình chum"
NSƯT Minh Vượng tên thật là Minh Phượng, sinh năm 1958, là con thứ hai trong một gia đình có sáu anh chị em tại khu lao động nghèo ở Lương Yên, Hà Nội.
Năm 1973, Minh Vượng thi đỗ vào Đoàn chèo Hà Nội, nhưng gia đình không cho theo học. Tiếp đó, bà thi đỗ vào Đoàn kịch nói Tổng cục Hậu cần, nhưng lại không theo học vì sợ bị cắt hộ khẩu. Tháng 4 năm 1974, bà tiếp tục đỗ vào khoa Kịch nói, trường Nghệ thuật Hà Nội do được Nghệ sỹ Nhân dân Quỳnh Nga đánh giá cao trong phần đóng tiểu phẩm.

Minh Vượng khi còn trẻ.
Không dừng lại ở đó, năm 1978, Minh Vượng tốt nghiệp trường Nghệ thuật Hà Nội. Sau đó, Minh Vượng về làm việc tại Nhà hát Kịch Hà Nội. Bước chân vào nghệ thuật với bao đam mê, khao khát nhưng điểm yếu về ngoại hình khiến bà phải chờ tận 2 năm mới có vai diễn đầu tiên trong vở Hà Mi của tôi do NSND Doãn Hoàng Giang đạo diễn. Năm đó mới 22 tuổi nhưng Minh Vượng đã phải “sắm” vai mẹ Phương, một bà cụ nông dân 80 tuổi, trong khi Minh Vượng chỉ quen sống ở thành phố. Đó là khó khăn không nhỏ trên bước đường chập chững vào nghề của cô diễn viên trẻ.
Thế nhưng, với một diễn viên đã mòn mỏi đợi chờ suốt 2 năm trời để được lên sân khấu, đó là một niềm vui không gì sánh nổi. Minh Vượng lao vào nghiên cứu kịch bản, tập ngày, tập đêm, với tất cả khát khao được làm nghề, được thể hiện mình.. Bà đã không phụ lòng đạo diễn khi vở Hà Mi của tôi được đánh giá cao trong Hội diễn Sân khấu Kịch nói toàn quốc năm 1980.
Vai diễn mẹ Phương của Minh Vượng để lại ấn tượng tốt đẹp trong lòng công chúng và đồng nghiệp. Chính vì thế, 1 năm sau, NSND Doãn Hoàng Giang tiếp tục “chiêu mộ” Minh Vượng vào vai người đàn bà chửa trong Bản tình ca màu xanh. Trong vở này, cố nghệ sĩ Trần Kiếm và Minh Vượng vào vai đôi vợ chồng đi tiễn những người trên sân ga.
Vai phụ chỉ có 5 phút xuất hiện trên sân khấu, với hình ảnh người đàn bà chửa đứng tuổi nhõng nhẽo với chồng, Minh Vượng lại tiếp tục gây ấn tượng mạnh với khán giả. Đặc biệt, 5 phút ngắn ngủi ấy giúp bà lọt vào “mắt xanh” của đạo diễn – NSND Nguyễn Đình Nghi, một người vô cùng khó tính, để ngay sau đó được nhận vai diễn quan trọng trong vở kịch Cô gái đội mũ nồi xám (kịch bản Lưu Quang Vũ).

Cái nhược điểm "thon thon hình vại, thoai thoải hình chum" lại trở nên... có duyên cho những vai hài.
Sau những khởi đầu ấn tượng, cái tên Minh Vượng được khán giả biết đến nhiều hơn qua các vai hài như: Bà mối trong vở kịch Già kén, Kiều Nhung trong vở Vợ chồng dởm. Tại Hội diễn sân khấu kịch nói toàn quốc năm 1991, 2 vai này đã giúp Minh Vượng lập “cú đúp” HCV trong vòng 1 ngày, gây tiếng vang lớn, là tiền đề cho nhiều thành công của danh hài sau này.
Minh Vượng đến với hài truyền hình cũng tự nhiên như khi bà ở trên sân khấu vậy. Chỉ khác là khi diễn hài, khả năng đó có trong bà một cách bẩm sinh vì bản thân bà ngoài đời cũng khá hài hước.
Và thế là bà chỉ việc mang nguyên cái chất ấy trong mình ra mà diễn. Cái nhược điểm "thon thon hình vại, thoai thoải hình chum" lại trở nên... có duyên cho những vai hài.
Cộng hưởng cùng với đó là cái dáng tất bật, khuôn mặt có phần ngơ ngác và điệu cười đậm chất Bắc Bộ đã khiến khán giả không thể quên được. Những vai diễn ấy dường như có sức cuốn hút kì lạ, gần gũi như không thô thiển, quen thuộc nhưng không nhàm chán.
Không dừng lại ở việc diễn trong Gặp nhau cuối tuần, Gặp nhau cuối năm… hay các vở diễn của người lớn, Minh Vượng còn là một gương mặt quen thuộc trong các dịp quan trọng của trẻ nhỏ.
Chính sự gần gũi, giọng nói trầm và điệu bộ của bà khiến cho các em nhỏ có cảm giác đây đúng là một người bạn của mình chứ không phải một diễn viên đang đóng hài để chọc cười các em.
Chứng kiến người ta lên xe hoa là một vai khó diễn nhất
Khán giả luôn thấy hình ảnh một Minh Vượng hay cười nói, luôn yêu đời trên sân khấu. Thế nhưng, ẩn sau đó lại là sự cô độc ít ai biết trong cuộc sống.
Trong một thời gian dài, người ta ít thấy hình bóng Minh Vượng xuất hiện trên truyền hình, cũng không còn cả tiếng cười thân quen trên sân khấu. Ấy cũng là thời điểm bà phải đối mặt với những khó khăn của cuộc đời. Nhiều lúc những tưởng, bà đã không thể gắng gượng mà làm nghề được nữa.
Bà mang trong mình khá nhiều căn bệnh như tiểu đường, áp huyết cao, xương khớp và tim mạch và cũng trải qua nhiều lần đột quỵ, nguy kịch. Rồi lại bị nhiễm trùng máu tưởng không qua khỏi. Mỗi ngày, số thuốc mà danh hài đất Bắc phải uống còn nhiều hơn là được ăn cơm. Minh Vượng chia sẻ, mỗi tháng bà phải mất từ 25-35 triệu đồng cho tiền thuốc thang.

Thế nhưng vì yêu nghề, bà vẫn tiếp tục gắng gượng để được trở lại với khán giả của mình. Bà quan niệm rằng, phải sống cuộc đời nhiều tiếng cười để không cho phép mình buồn. Đấy cũng là lý do vì sao người ta luôn thấy một Minh Vượng tràn đầy sức sống mỗi khi xuất hiện.
Chưa có bình luận. Hãy là người đầu tiên bình luận bài viết này.