Sau lần hẹn hò với Quân, tôi cũng định kết thúc quá trình tìm hiểu về những góc khuất của trai bao. Thế nhưng, Quân và rất nhiều trai bao mà tôi đã liên hệ trước đó liên tục gọi, đòi hẹn hò.
Tôi quyết định sẽ gặp thêm một vài người để tìm hiểu tận sâu thẳm cái nghề khó chấp nhận. Lần này, tôi mạo hiểm rủ một trai bao đi du lịch xa cùng mình…
Trai miệt vườn lên phố
Không mấy khó khăn để kiếm một trai bao khác sau Quân. Lần này, tôi quyết định chọn Tuấn, một thanh niên miền Tây.
Tôi biết tên vì nghe cậu ta tự giới thiệu như vậy. Tôi cũng không biết cái tên ấy có thật hay chỉ là một cách gọi vu vơ nào đó. Tuấn nói, Tuấn mới 18 tuổi. Tôi đòi xem giấy chứng minh nhân dân nhưng cậu không chịu.

Có ngoại hình ưa nhìn, Tuấn được nhiều phụ nữ bao trọn gói du lịch.
Tỏ vẻ khó chịu, tôi đánh lạc hướng rồi nói: “Em mà không cho chị xem CMND, lỡ sau này, em chưa đủ tuổi, mà công an bắt chị đi tù thì sao?”. Nghe đến đây, Tuấn phá lên cười.
“Chị yên tâm đi, em tính tuổi mụ là 19 rồi đó. Chỉ là em thích tự nhận 18 cho đẹp tuổi đó thôi. Con trai 18 tuổi thì chị hiểu khỏe như thế nào rồi. Tuổi của em là tuổi sung mãn nhất”, Tuấn gạ gẫm.
Tuấn nói thẳng với tôi là cậu ta chỉ học hết lớp 5. Gia đình có 9 anh em, Tuấn là con út. Ở quê, cha mẹ cậu chỉ có 30 gốc dừa để làm kế mưu sinh. Anh chị em lên TP.HCM làm công nhân ở khu công nghiệp, chỉ còn Tuấn ở nhà với ba mẹ.
Tuấn nói : “Em muốn đi lên TP.HCM lắm nhưng các anh chị em không cho. Họ nói ba mẹ em già rồi, bây giờ ai cũng đi làm hết, chỉ trông chờ vào em”.
“Nhưng 30 gốc dừa thì làm sao nuôi đủ 3 miệng ăn. Em cũng phải đi làm thuê làm mướn đủ thứ mới có tiền sinh sống. Anh chị em cũng phụ thêm chút đỉnh. Nhà em ai cũng hiếu thảo với cha mẹ nhưng lại nghèo quá. Em không muốn cứ nghèo mãi như thế. Nhưng em học hành ít, cha mẹ già rồi không đi được đâu thì làm gì bây giờ...”, Tuấn chia sẻ thêm.
Theo lời Tuấn, vì muốn thoát khỏi cái nghèo, cậu quyết định dấn thân vào con đường làm trai bao. “Không phải tự nhiên mà em biết công việc này đâu chị ạ. Em biết đến “nghề” trong một lần tình cờ gặp lại người bạn cũ. Thằng này nhà nó cũng nghèo như em. Tệ hơn, nó còn không học được chữ nào. Cách đây 3 năm nó đi lên TP.HCM làm thuê. Không biết nó làm gì, nhưng chỉ sau 3 năm, khi trở về quê, nó khác lắm”, Tuấn bộc bạch.
“Lần đó nó về quê trên một chiếc xe hơi bóng lộn. Nhìn nó từ xe bước ra, em còn không nhận ra là từng chơi chung với nó nữa. Sau này, em mới biết, chiếc xe đó không phải của nó mà của một bà 50 tuổi cho nó mượn dùng. Bà ấy cũng theo nó về quê luôn. Lúc gặp mặt, em thấy bà này đeo vàng đầy người, xưng anh em với thằng bạn em ngọt xớt. Thằng bạn em đi có mấy năm mà gửi tiền về xây nhà cho ba mẹ, rồi mua xe SH. Nghe nói, nó còn chuẩn bị mua nhà chung cư nữa”, Tuấn kể thêm.
Quá bất ngờ trước sự đổi thay chóng mặt của bạn, Tuấn lân la hỏi chuyện. Sau nhiều lần từ chối, người này cũng thú thật với bạn thân rằng mình đang là trai bao. Người phụ nữ đi cùng chính là khách quen và đang bao anh ta suốt một thời gian dài.
Mới nghe, Tuấn rất đỗi ngạc nhiên và “có chút khinh thằng bạn cũ”. Thế nhưng, khi nhìn vào những tài sản của bạn có được từ việc làm trai bao, Tuấn bắt đầu động lòng.
Phải khám sức khỏe định kỳ để “làm ăn” lâu dài
Tuấn nói, lúc đầu Tuấn cũng ngại. Nhưng dưới sự “động viên”, “cổ vũ” của bạn và nghĩ đến viễn cảnh “thoát nghèo”, cậu quyết “nhắm mắt đưa thân”.
Tuấn kể: “Lúc đầu, bạn em giới thiệu mối cho em. Nó cũng tốt tính nên không lấy hoa hồng gì. Nó bảo là nó thương em khổ như nó. Hơn thế, nó đi trước nên nhiều mối rồi. Nhiều đến nỗi, nó không đủ sức mà đi nữa. Thế là nó nhường lại cho em”.
Chưa có bình luận. Hãy là người đầu tiên bình luận bài viết này.