An sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo khó thuộc tỉnh Nam Định. Từ nhỏ, An đã có một tuổi thơ không mấy hạnh phúc khi mẹ cô phải lòng người đàn ông khác nên bỏ cha con An bơ vơ nơi quê nhà. Cha An tuy còn ít tuổi nhưng sớm sống cảnh gà trống nuôi con, vì thương An nên cha quyết định không đi bước nữa. Cha An tuy còn ít tuổi, nhưng ông mang trong mình căn bệnh đau khớp mãn tính. Mỗi khi trái gió trở trời cha An lại phải chịu những cơn đau hành hạ.
Thương cha, An đã luôn nỗ lực trong cuộc sống. Tuy còn ít tuổi, nhưng An là cô gái thông minh, hiểu người, hiểu đời. Không ít lần An bị bạn bè chế giễu chuyện mẹ mình, những lúc đó An im lặng. Cô nín nhịn để không gây gổ, không đánh nhau. Nhiều khi quá hụt hẫng, An bỏ học lên đê ngồi một mình. Chán chường An lại ra suối. Nhiều lúc, An nghĩ cuộc đời An như cành củi khô trôi trên mặt nước vậy, cô không biết rồi sẽ trôi về đâu nữa, nếu chẳng may ngày nào đó cha An lấy vợ.
Ngày An vào Đại học, cha An đã dặn dò rất nhiều. Đó là lần thứ 2 trong đời An thấy cha cô khóc. Ông vuốt tóc An rồi dặn dò cô hãy luôn vững tin trên bước đường đời. Cha An cũng xin lỗi con gái vì không ở bên An được “Nếu cha bỏ quê vào Nam theo con thì ai sẽ lo hương khói cho tổ tiên. Cha là đứa con duy nhất của ông bà, cha phải có nhiệm vụ lo lắng quê cha đất tổ”. Cha An nói rồi dúi vào tay cô một chiếc phong bì dặn An “Đây là học phí và tiền nhà tháng đầu tiên, con ráng tiết kiệm”.
An nhìn cha nước mắt lưng tròng, An chỉ ước sao cô nhanh ra trường ‘báo hiếu’ cho cha. Cả đời cha An đã chịu nhiều cực khổ lắm rồi, còn An vẫn chưa làm được gì ngoài ăn bám cha.
Có người yêu giàu, lại hết sức cưng chiều nên An ngày càng chìm sâu vào những đêm thâu thác loạn (Ảnh minh họa).
Những ngày học ở Sài Gòn, An sớm hòa nhập. Chỉ sau 3 tháng, An ‘trổ mã’ trở thành cô gái xinh đẹp, rạng ngờ