Cả đời “không dám” soi gương
Đó là những lời tâm sự của bà bà Lê Thị Kim Thoa (SN 1964, trú 222 đường Chi Lăng, phường Phù Cát, TP.Huế).
Lúc chào đời, nhìn thấy đứa con đỏ hỏn có gương mặt dị dạng, “chẳng giống mặt người”, mẹ bà Thoa đau đớn đến ngất xỉu.Ngày vui chào đón thiên thần nhỏ chào đời bỗng chốc trở nên u ám, xót xa và đầy nước mắt. “Hồi mới sinh hắn, hắn bụ bẫm, khỏe mạnh, khóc to lắm. Nhưng khi bà mụ đỡ đẻ bồng hắn trên tay, nhìn vào gương mặt hắn thì liền hoảng hồn, suýt chút nữa là đánh rớt con bé. Rứa là từ khi lọt lòng, con bé đã bị nhiều người ác mồm ác miệng nói là “quái thai”", bà Mưu (dì ruột của bà Thoa) kể với PV báo Người Đưa Tin.
Bà Lê Thị Kim Thoa với gương mặt “quái nhân” của chính mình
Cha mất sớm, còn mẹ vì không chịu nổi “miệng lưỡi thế gian” nên cũng bỏ bà Thoa lại cho người chị ruột (là bà Mưu) để đi lấy chồng khác. Sống cùng khuôn mặt dị thường chẳng giống người hơn nửa cuộc đời lại bị xa lánh, hắt hủi đã khiến người phụ nữ ấy dường như bế tắc trong từng suy nghĩ. Bà nói: “Cũng như nhiều người phụ nữ khác, tui cũng thích được làm đẹp, thích được soi gương chớ. Nhưng cứ nghĩ đến gương mặt gớm ghiếc của mình là tui lại thấy buồn cười. Cả bản thân tui còn sợ khi nhìn mình trong gương nói gì người khác!”.
Năm lên 6 tuổi, cô bé Thoa được dì đưa đến trường để học chữ, mong sau này đỡ khổ. Nhưng rồi, bạn bè khi vừa thấy Thoa đã khóc thét lên và xua đuổi. Không những thế, phụ huynh của bạn bè còn trực tiếp nói với dì Mưu rằng, không muốn để con họ học chung với Thoa. Đau đớn, xấu hổ, chỉ sau buổi học đầu tiên, Thoa đành khép lại ước mơ học hành của mình.
Không được đến trường, Thoa đành đi làm thuê để kiếm tiền trang trải cuộc sống. Tuy nhiên, ước muốn được làm “con người” đúng nghĩa của bà một lần nữa lại bị dập tắt bởi suy nghĩ: bà là