Anh ta lần thứ ba đánh trốc một cái cạn ly rượu đế, rồi gục hẳn trên bàn, đôi vai run run, giọng khan đặc. Lúc đó, tác giả nghĩ, có lẽ nước mắt đang chặn ngang cổ họng anh ta.
Một lượng vàng để hủy hoại một nhan sắc
Mạnh kể với tác giả: “Đêm hôm đó, tôi được cả hai mụ đàn bà nhiều tiền của và thế lực nhờ làm một việc như những gì tôi mô tả lại. Tôi từng nói với anh rằng, tôi cặp bồ với cháu gái của mụ Chín Đen, cũng như tôi từng là “đệ tử ruột” của lão Đại Lợi.
Từ đầu mối đó, tôi quen được với mụ vợ tay trung tá Trần Trọng Thức. Trước đêm định mệnh đó, hai người đàn bà này đã gặp trực tiếp tôi, nhân danh điều mà họ gọi là “bảo vệ hạnh phúc gia đình” đưa cho tôi một lượng vàng, yêu cầu tôi làm đúng một việc mà theo họ thì tôi thừa sức làm trong 30 giây. Đó là hủy hoại nhan sắc của Cẩm Nhung…”.
Khuôn mặt xinh đẹp của vũ nữ Cẩm Nhung bị hủy hoại bằng axít.
Mạnh tiếp tục kể: “Anh biết rồi đó, tôi là một thằng giang hồ, tay đã từng nhuốm máu, đã từng không từ chối bất cứ cuộc đâm thuê, chém mướn nào. Thế nhưng, không hiểu vì sao lúc đó tôi lại thẳng thừng từ chối. Mặc dù vậy, tôi rất ân hận và cảm thấy bản thân mình thật hèn hạ. Phải chi tối hôm đó, tôi dũng cảm ngăn chặn âm mưu tội ác của họ một cách quyết liệt và dứt khoát, chứ không lẳng lặng bỏ đi, mặc cho tội ác xảy đến…”.
Khi kể đến đây, Mạnh đã uống xong ly rượu đế thứ ba. Nhưng bất ngờ, Mạnh đứng dậy chìa tay ra cho tôi bắt rồi nói một cách dứt khoát: “Tôi đã nói hết rồi. Cuộc lánh mặt, trốn tránh của tôi cũng coi như là chấm dứt từ ngày hôm nay. Tôi đã nhẹ hẳn lương tâm khi trút bỏ nó ra được với anh, một nhà báo đã theo sát sao vụ thảm án của cô vũ nữ Cẩm Nhung từ lâu nay. Tôi chỉ xin anh từ nay nếu có nhắc tới Mạnh “cầu muối” này thì cũng xin cho nó nửa câu”.
Là thằng giang hồ không