Ga Hà Nội tồn tại bao nhiêu năm, thì cũng bấy nhiêu năm những tuyến đường ray chạy quanh co khắp thành phố lặng lẽ hòa mình với nhịp sống nơi này, với đủ chuyện buồn vui cũ mới không lẫn vào đâu được. Nhất là đoạn cuối Khâm Thiên giao với phố Lê Duẩn, có một khu dân cư vây kín 2 bên đường ray, từng lên báo Tây khiến dư luận kinh ngạc bởi nó là “xóm đường tàu” độc nhất vô nhị tại thủ đô.
Giữa Hà Nội phồn hoa đô hội, có một nơi đặc biệt mà người dân sống men theo một khúc đường tàu.
Chỉ cách con phố Khâm Thiên đông đúc náo nhiệt 1 đoạn ngắn, nhưng bước chân vào xóm đường tàu, ai cũng có thể cảm nhận không gian yên bình đượm màu cổ kính rất khác lạ.
Cả xóm chỉ dài khoảng 500 mét, nhưng khá đông hộ gia đình sinh sống từ bao đời nay. Những ngôi nhà cũ mới lẫn lộn, đủ màu sắc từ trầm đến sáng khiến mọi ngóc ngách góc quanh của xóm đường tàu đẹp như bức tranh thủy mặc. Dân cư ở đây có đủ các thế hệ người Hà Nội lẫn những người lao động từ khắp mọi nơi đổ về thuê trọ, nên cuộc sống nơi đây khá phong phú, nhiều nét sinh hoạt pha trộn.
Ban ngày, xóm khá vắng vẻ, không có ai vì mọi người đi làm hết. Chỉ có các cụ già và em nhỏ ở nhà.
Ngoài những hộ gia đình chính chủ nhiều đời ở khu đường tàu, hiện tại có rất nhiều người lao động nhập cư đến ở đây cùng con cháu.
Bé Uyên (8 tuổi) nghỉ hè được bố mẹ đưa từ quê ra căn nhà trọ trong xóm đường tàu. Bố mẹ em nhận may thuê, nên khắp căn phòng bé xíu chỉ toàn kim chỉ, máy khâu, vải thừa… Giữa trưa, cô bé ở nhà với chị gái, loanh quanh một lúc thì dì ruộ