T-28
Siêu tăng chiến trường T-28 là một trong những loại pháo kéo tự hành bọc thép hạng nặng được quân đội Mỹ nghiên cứu, chế tạo cho lực lượng lục quân trong Thế chiến thứ II.
T-28 có trọng lượng 100 tấn, ban đầu, vào năm 1945, loại phương tiện này được thiết kế để gánh vác nhiệm vụ chở pháo kéo hạng nặng Gun Motor Carriage T95 cỡ nòng 105 mm nhưng sau đó năm 1949, nó được đổi tên là “siêu tăng hạng nặng T28” (Super Heavy Tank T28).
Tăng T28 được quân đội Mỹ thiết kế và sử dụng vào mục đích tấn công các cơ sở phòng ngự kiên cố của Đức Quốc xã ở phòng tuyến Siegfried bởi loại pháo 105 mm được quân Mỹ chứng minh là có khẳ năng công phá được các mục tiêu được bê tông hóa kiên cố như boong ke, pháo đài phòng ngự hạng nặng.
Nhu cầu sử dụng xe tăng tăng mang pháo tấn công hạng nặng bắt đầu xuất hiện vào năm 1943. Lúc này, cơ quan phụ trách hậu cần – đạn dược của Mỹ đưa ra đề nghị cần trang bị 25 xe tăng mang pháo hạng nặng để thực hiện các chiến dịch quân sự của Mình.
Tại một diễn đàn được tổ chức vào tháng 3 năm 1944 giữa Lục quân và cơ quan phụ trách hậu cần – đạn dược của quân đội Mỹ đã thống nhất được phương án sẽ chế tạo tổng cộng 5 chiếc tăng hạng nặng T28.
Tập đoàn The Pacific Car and Foundry khi đó đã nhận được mẫu thiết kế của chiếc siêu tăng nặng 100 tấn này vào tháng 3 năm 1945. Tuy nhiên, cho đến khi những chiếc T28 sẵn sàng tham chiến thì Chiến tranh thế giới lần II đã kết thúc với kết quả chiến thắng thuộc về lực lượng quân đồng minh.
Chính vì Thế chiến đã kết thúc nên kế hoạch chế tạo 5 chiếc T28 đã rút xuống còn 2.
Siêu tăng T28 được thiết kế không có kết cấp tháp pháo xuay như những xe tăng thông thường của quân đội các nước. Toàn bộ