Nỗi lòng khó nói của nam nhân viên massage

Nỗi lòng khó nói của nam nhân viên massage

Thứ 5, 27/12/2012 | 23:43
0
Đáp ứng nhu cầu đa dạng của khách, nhất là các quý cô, quý bà, nhiều trung tâm massage ở Hà Nội tuyển hàng chục nhân viên nam với ngoại hình ưa nhìn.

Sau nhiều lần hẹn, cô bạn thân cũng đưa tôi đi massage mặt trong cửa hàng nằm ở ngõ nhỏ phố Thái Hà (Đống Đa, Hà Nội) vào cuối buổi chiều. Lúc này, trung tâm massage khá đông, chúng tôi phải ngồi đợi ở phòng khách. Trong câu chuyện của các chị em ngồi đợi, tôi được biết trung tâm massage này có khá nhiều nhân viên nam làm nghề "đấm bóp" cho phụ nữ…

Cậu bé đánh giầy "lột xác" thành nhân viên massage

Phải khó khăn lắm, chúng tôi mới tiếp cận được Trần Văn Nam (SN 1979) - nhân viên massage của trung tâm này, bởi theo Nam, cách nhìn nhận của mọi người về nghề này vẫn còn chưa cởi mở. Cứ nhắc đến massage là nhiều người lại nghĩ ngay đến những chuyện nhạy cảm và không nghiêm túc.

Nam sinh ra trong một gia đình đông anh chị em ở Bình Giang, Hải Dương. Cuộc sống thiếu thốn từ nhỏ đã tạo cho anh tính tự lập cao. Nhà nghèo lại đông anh em nên Nam bỏ học từ năm lớp 9 và theo chúng bạn xuống Hà Nội đánh giầy. Hàng ngày, Nam lang thang khắp phố phường Hà Nội để tìm khách đánh giầy, mỗi ngày kiếm được khoảng 80 nghìn đồng, số tiền đủ để trang trải và sinh sống tạm bợ ở Thủ đô.

Xã hội - Nỗi lòng khó nói của nam nhân viên massage

Trần Văn Nam làm nghề massage đã được 5 năm nhưng vẫn chưa dám cho gia đình biết

Một lần, Nam được khách gọi vào trung tâm massage để đánh giày và biết được thông tin tại đây đang tuyển nhân viên massage nam. Thế là, Nam mạnh dạn xin ông chủ cho thử sức với nghề mới này. Cậu bảo, đến giờ vẫn thấy mình mạo hiểm khi chuyển từ nghề đánh giầy sang nghề massage. Thấy cậu nhanh nhẹn, hoạt bát nên ông chủ đồng ý cho cậu thử học việc ba ngày và thực hành massage ngay trên người ông chủ.

Vốn tính nhanh nhẹn, tiếp thu nhanh nên sau buổi "sát hạch" ấy, Nam được nhận vào làm nhân viên massage. Trước Nam, ở trung tâm này đã có 4 người là nam nhân viên. Nam bảo: "Cả nhà không ai biết em làm nghề này. Bố mẹ cứ đinh ninh em đang làm thợ chở gas ở Hà Nội, em cũng không dám cho bạn bè biết".

"Nguyên tắc cân bằng âm dương"

Nam đã đi làm nghề này được 5 năm. Nam cho biết thêm, khách hàng của trung tâm này có cả nam và nữ. Ở đây có nhiều gói massage để khách lựa chọn như: Massage mặt, massage chân, massage toàn thân (body). Những ai tới đây lần đầu hẳn sẽ rụt rè bởi lẽ ở các spa thông thường, nhân viên massage trị liệu thường là nữ. Nhưng Nam cho biết: "Đã vào đây thì khách nữ phải do nhân viên nam làm và khách nam thì phải do nữ làm. Điều đó được ông chủ lý giải là "nguyên tắc cân bằng âm dương".

Hơn nữa, nếu nhân viên nam massage thì sẽ có lực tốt hơn để tác động vào các huyệt đạo, giúp lưu thông khí huyết nhanh hơn. Nhiều người ban đầu đi massage rất e ngại vì thấy nhân viên là con trai, nhưng khi được "trải nghiệm" thì nhiều quý cô lại "nghiện"…

Nam chia sẻ, nghề massage này không khó, chỉ qua lớp đào tạo tại chỗ trong vòng vài ba ngày là có thể thực hành. Nghề này đòi hỏi sự kiên trì và khéo léo trong lúc giao tiếp với khách hàng. Làm massage cho nữ thích hơn vì họ nhẹ nhàng, thích được khen. Những công đoạn ban đầu về massage chân đều giống nhau.

Tuy nhiên, nói là massage chân, massage mặt song thực tế khi vào đây, nếu khách không yêu cầu chỉ massage chân, mặt thì các bước tiến hành đều tương tự như massage body. Cũng ấn huyệt lưng, vai, đầu, đặt đá nóng lạnh để chăm sóc sức khỏe, và với bàn tay rắn rỏi của cậu trai mười tám, đôi mươi, cơn mỏi mệt quả thật đã bị xua tan một cách nhanh chóng.

Ở quán massage này luôn thường trực 5 - 7 nhân viên nam. Họ đều là những chàng trai tuổi đôi mươi, khỏe khoắn, khuôn mặt ưa nhìn. Quán phục vụ chủ yếu vào ban đêm, vì vào khung giờ này mới có khách lui tới. Phục vụ cho những đối tượng khách này, những nhân viên nam ở đây phải học từ cách massage cho tới lời ăn tiếng nói. Họ phải làm sao để "vui lòng khách đến, vừa lòng khách đi". Khách càng vui thì tiền "bo" (còn gọi là tiền tip, tức là tiền thưởng) càng nhiều. Chính vì thế, nhân viên nam luôn tìm mọi cách để làm vừa lòng khách…

Nghề "va chạm xác thịt"

Đa phần khách đến massage ở trung tâm này là nữ giới, ở mọi lứa tuổi, mỗi người mỗi tính nên việc làm vui lòng các quý bà, quý cô nhiều khi cũng làm đau đầu nhân viên massage. Từ ngày làm ở đây, Nam đã biết khen phụ nữ, biết nói những lời "có cánh" như khi khen khách hàng có làn da đẹp, có dáng chuẩn… Nam có "độc chiêu" là cách xưng hô, nguyên tắc của anh là dưới 30 tuổi gọi là "em" hết, còn lại gọi là "chị", U60 vẫn phải gọi là chị, vì phụ nữ lúc nào cũng thích mình trẻ hơn tuổi.

Lâm - đồng nghiệp của Nam - khẳng định, làm nghề massage phải biết chiều khách nhưng không có nghĩa là mình phục tùng mọi yêu cầu của họ. Trong suốt quá trình làm việc của mình, đã có rất nhiều vị khách yêu cầu Lâm phục vụ những yêu cầu ngoài quán, với mức thù lao rất cao. Nhưng mỗi lần như vậy, Lâm chỉ nhẹ nhàng từ chối bằng cách nói rằng, tối nay đã có việc bận, thậm chí là nói đi cùng khách khác. Nói về những điều mình đã từng trải qua, Lâm nói rằng, massage là một nghề "va chạm xác thịt".

Lâm trải lòng với chúng tôi, lần đầu tiên massage cho phụ nữ, anh run bắn người. Tuy nhiên, anh làm việc bằng sự nghiêm túc nên trong đầu không mảy may suy nghĩ gì. Lâm tâm sự: "Mình không nghĩ gì, nhưng nhiều khách hàng nữ lại chủ động "tấn công" với nhân viên massage nam. Đã có nhiều vị khách, nhất là các quý bà ở tuổi sồn sồn, có những hành động sàm sỡ đối với nhân viên".

Bản thân Lâm đã quá nhiều lần phải đối diện với tình trạng bị khách sờ nắn ngược lại. Nhưng anh đều từ chối và cư xử cho đẹp lòng cả hai bên. Có vị khách quen của trung tâm rất thích Lâm nên dù đang mang bầu tháng thứ 4 nhưng chị này vẫn đến trung tâm để được Lâm massage.

Lạc Thành

Kỳ 2: Khi quý bà dập dìu điMassage