Gửi cha thương yêu,
Con khó có thể nói những điều này với cha bởi tính con vốn thế, trước nay vẫn hay xấu hổ, không tự tin thể hiện cảm xúc trước bất kỳ ai. Con cố tạo cho mình vỏ bọc lạnh lùng, ít nói để ai cũng nghĩ con khó gần, không hòa đồng với mọi người. Nhưng họ đâu biết, đằng sau đó là trái tim yếu ớt, dễ rơi nước mắt ...
Thế nhưng cha hiểu được. Cha thường bảo, con gái lớn lên xa cha mẹ, không còn được chở che nữa, con phải tự đứng trên đôi chân của mình để đối mặt với cuộc sống. Ngoài kia bao cám dỗ, thử thách đang chờ đợi con.
Lên lớp 6, cha quyết định cho con học trường huyện cách nhà 15 km, đồng nghĩa con sẽ phải ở trọ xa cha mẹ 1 tuần mới được về nhà 1 lần.
Con háo hức rời khỏi tổ ấm khi nghĩ đến cuộc sống mới không còn chịu sự giám sát, quát mắng của cha mẹ. Thế nhưng, tâm hồn non nớt của con lúc đó chỉ háo hức được 1 tháng đầu, sau đó là những ngày khóc lóc nhớ nhà.
Cha cho con bài học tự lập đầu đời. Ảnh minh họa.
Cha thương con giữa tuần xuống thăm con gái một lần. Những ngày giữa tuần cha xuống, con đòi được theo cha về nhà, được về chơi với lũ bạn ở quê, được mẹ đòn roi quát mắng như trước nhưng cha không cho.
Cha bảo, muốn con phải học cách sống tự lập. Lên lớp 6, con 12 tuổi đã có thể tự lo cơm nước, giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa. Cuối tuần về nhà, thấy con háo hức xuống bếp phụ mẹ, cha mừng lắm. Thế là bước đầu cho con học cách tự lập thành công.
Năm đó, con đăng ký thi học sinh giỏi huyện 2 môn: Toán và Anh văn. Đến ngày thi, thấy các bạn trong quê được bố mẹ đưa đi thi oai lắm vì ở quê, phải qua mấy kỳ thi học sinh giỏi trường mới được chọn đi thi học sinh giỏi huyện. Ngóng mãi chẳng thấy cha đâu, con một mình vào phòng thi và về tự nấu nư