Khi kể về cuộc hôn nhân của mình với những người chồng bội bạc, họ không giấu nổi nước mắt. Họ là những người phụ nữ yếu ớt, lẽ ra họ phải được nâng niu, trân trọng. Khi ốm đau, đáng nhẽ ra được người đàn ông đầu gối tay kề chăm sóc nhưng không, họ bị “ruồng rẫy” thậm chí bị đánh đập và đuổi đi.
Mất chồng chỉ vì... xa nhà quá lâu
Trong căn nhà trọ ẩm thấp xộc lên mùi mốc, chị N.T. H (Yên Bái) đang nằm trên giường sau một tuần chạy đi chạy lại ở bệnh viện. Thấy PV đến, chị không thể gượng dậy nên xin phép được tiếp chuyện. Dù đau đớn nhưng chị vẫn niềm nở bắt đầu câu chuyện hôn nhân không mấy vui vẻ của mình.
Chị lập gia đình những năm 20 tuổi. Sau khi kết hôn một năm, anh chị chào đón đứa con gái đầu lòng. Ngày đó, vợ chồng chị rất thương yêu nhau, đi đâu anh cũng dẫn chị đi theo.
Thời gian trôi đi, con gái anh chị dần khôn lớn. Khi đó chị còn trẻ nên cũng ăn nên làm ra, anh chị sắm sửa đồ dùng xây mới nhà để chào đón đứa con thứ 2. Nhưng hơn 10 năm trôi qua, anh chị vẫn chờ đợi trong vô vọng.
Rồi một ngày chị phát hiện cơ thể mình yếu đi, đi khám chị mới hay mình bị bệnh thận. Mới đầu, khi vợ bị bệnh chồng chị chăm sóc hết mực. Nhưng khi bán hết đất đai, nhà cửa, anh cũng dần chán nản. Anh bắt đầu thay đổi, không còn ân cần như trước kia nữa, và rồi bi kịch ập xuống khiến chị chết lặng.
Dù đau đớn những biết làm sao được, cuộc sống nó thế. Có khóc nữa cũng chẳng giải quyết được gì.
Đặc biệt từ ngày chị xuống Hà Nội chữa bệnh, số lần anh xuống thăm chị thưa dần. Sau một thời gian, chị hay tin chồng có con riêng với người khác. Mới đầu chị sốc lắm, nhưng thời gian trôi đi, chị nhận thấy có buồn đau cũng chẳng thay đổi được gì.
Chị nén nỗi đau và chấp nhận giải thoát cho chồng. Tới nay con riêng của chồng đã hơn 4 t