Em và M. yêu nhau được gần 5 năm. Trước khi yêu, chúng em có ba năm học cùng phổ thông. vì vậy, bọn em hiểu nhau đến chân tơ kẽ tóc. Trước khi yêu M., em có rất nhiều người theo đuổi.
Năm thứ hai đại học, em và anh bắt đầu yêu nhau. Yêu bộ đội thiếu thốn tình cảm lắm. Chúng em ở cách nhau 10 km nên thỉnh thoảng mới gặp nhau. Hàng trăm lần em nói lời chia tay với anh. Nhưng chia tay vì quá nhớ mà không thể gần nhau chứ không phải vì hết yêu. Vì vậy, sau những lời chia tay, chúng em lại yêu sâu sắc hơn trước.
Yêu nhau, chúng em cũng có lần đầu về ra mắt gia đình anh. Tuy nhiên, em đã bị bố mẹ anh phản đối vì quá gầy. Nhưng yêu nhau nên 2 đứa quyết vượt qua mọi rào cản.
Vì tình yêu chung thủy, em quyết bên anh dù anh chỉ có hai bàn tay trắng. Ảnh minh họa.
Sau khi ra trường, em bị bố mẹ gán ghép với một chàng trai đất Hà thành cao ráo, công việc ổn định và theo đuổi suốt bốn năm học Đại học. Vì tình yêu chung thủy, nên dù bị gia đình từ mặt, em vẫn quyết tâm từ chối sự sắp xếp ấy và chờ đợi anh chàng bộ đội nghèo khó. Em quyết không bao giờ phụ bạc tình yêu của em.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chúng rm cũng đã yêu nhau được gần 5 năm. Cả hai cùng háo hức với những kế hoạch một đám cưới. Vì không dám trái ý bố mẹ nên M. muốn cả hai cùng có ý định có con để gia đình đồng ý.
Ngày thiên thần xuất hiện trong cuộc đời em có lẽ là ngày cô hạnh phúc nhất. Khi nghe tin, anh đã đi xe hơn 100km để đón chào thành viên mới. Anh lo cho con từng bữa ăn, nhắc em từng viên thuốc...
Nhưng điều lạ là M. luôn trốn tránh khi em nhắc đến việc báo cho bố mẹ hai bên biết. Cuối cùng, vì em ép buộc phải nói thì anh buông thõng một câu: “Em à, anh đã hỏi mẹ rồi. Mẹ không đồng ý cho chúng mình cưới đâu. Mẹ bảo, bỏ đứa bé đi rồi chia tay”. Anh chưa dứt lời thì em đã bưng mặt khóc rưn