Trang và chồng cưới nhau từ năm 2004 tới nay đã được hơn 10 năm, nhưng trớ trêu thay ông trời vẫn chưa cho cô một lần được làm mẹ. Đầu tiên đó là sau tuần trăng mật, hai vợ chồng nhận được tin vui, nhưng chẳng lâu sau cô bị sảy thai lần đầu tiên. Từ đó cứ theo cái “dớp” cũ, chỉ sau khi mang bầu được vài tuần vợ chồng cô lại nhận được “hung tin”.
Dù chồng và gia đình chồng đã động viên rất nhiều, nhưng với cái tâm của một người làm mẹ cô không tránh khỏi sự đau xót. Nhiều đêm cô khóc cạn nước mắt khi nghĩ đến những đứa con, cô khóc khi không thể lý giải nổi vì sao cuộc đời lại nghiệt ngã, khắt khe với cô tới như thế?
Thời gian trôi đi, sự hiện diện của cô cũng dần khiến mẹ chồng khó chịu. Bà đi đâu cũng bị người ta xoi mói, hỏi thăm. Có người còn cạnh khóe “Bao giờ thì con dâu nó sinh cho bà thằng đích tôn vậy?”, “Thế con trai bà cưới lâu thế đã có gì chưa?”,... Có người ác ý hơn còn nói sâu cay “Phúc đức tại mẫu ấy mà”.
Bà bị người ta nói thế nên mang về đổ hết lên đầu con dâu. Hễ mỗi lần cãi nhau, bà lại đem chuyện con cái ra để gây áp lực (Ảnh minh họa).
Bà bị người ta nói thế nên mang về đổ hết lên đầu con dâu. Hễ mỗi lần cãi nhau, bà lại đem chuyện con cái ra để gây áp lực. Có lần, bà giận quá nên mắng cô té tát: “vì cô ăn ở không chuẩn mực nên giờ gia đình tôi mới phải chịu kiếp nạn này”, “đàn bà không biết đẻ còn được cái tích sự gì nữa”. Trang nghe thế đau đớn, ốm liền 2 tuần, người cô gầy như xác ve.
Chồng cô thấy vậy thương vợ bội phần, anh cũng mong cô thông cảm cho suy nghĩ của mẹ chồng “Em đừng để bụng mẹ cũng vì lo nên mới thế thôi”.
Năm 2009, sau 3 lần sảy thai, vợ chồng cô nhận được tin sét đánh khi bác sĩ thông báo “cô vĩnh viễn không thể mang thai lại”, Trang ngất lên ngất xuống, còn chồng cô cũng không tránh khỏi đau đớn khi hai hàng nước mắt