Bà Hòa và cô con nuôi bị chất độc da cam. Ảnh: H.Diễm
Phận đời éo le
Người phụ nữ bất hạnh ấy là bà Nguyễn Thị Hòa (60 tuổi, ở xóm Đông, thôn Phú Nhơn, xã Cát Trinh, huyện Phù Cát, tỉnh Bình Định). Khi chúng tôi đến đầu thôn Phú Nhơn, hỏi thăm nhà bà Hòa thì ai cũng biết, bởi cuộc đời của bà là một câu chuyện đầy bi kịch. Khi nhắc đến câu chuyện của đời mình, khóe mắt nhăn nheo của bà Hòa rớm lệ.
Theo bà Hòa kể thì bà sinh ra trong gia đình đông anh em, cuộc sống nghèo khổ nên bà sớm phải lăn lộn ngoài đồng ruộng phụ giúp cha mẹ kiếm miếng ăn cho cả gia đình. Năm 15 tuổi, trong một lần lên rừng với cha để kiếm củi đi bán, bà Hòa không may bị rắn độc cắn khiến thân thể đau đớn và gia đình đã chuẩn bị tình huống xấu nhất cho bà. Tuy nhiên, may mắn đã đến với bà khi gặp được một ông lang lành nghề chữa khỏi độc rắn. Nhưng sau lần bị rắn cắn ấy, cuộc đời bà cũng tiếp tục gắn liền với bệnh tật, với những cơn đau ê ẩm mỗi khi trái gió trở trời.
“Đợt đó, không biết là rắn gì cắn nhưng tôi ngày càng gầy tong teo. Nhiều người cứ nghĩ tôi bị ma ám nên mới thế. Dù vậy, tôi vẫn phải cùng cha và anh làm lụng để lo cho mẹ, các em có cái ăn, cái mặc. Nhiều lần vì làm việc quá sức nên tôi bị ngất xỉu ngoài ruộng, nhờ có bà con phát hiện cõng về nhà xoa bóp, cho ăn uống chứ không tôi đã chết rồi”, bà Hòa nói.
Sau những tháng ngày lăn lộn, làm thuê cuốc mướn trên các vạt rừng ở vùng đất Tây Nguyên, năm 19 tuổi bà Hòa lấy chồng. Người đàn ông mà bà chọn là ông Phạm Ngọc Liêm (SN 1954). Chồng bà cũng có hoàn cảnh éo le không khác gì bà. Ông Liêm có một tuổi thơ cơ cực khi mồ côi cha mẹ từ nhỏ. Những tháng ngày hạnh phúc của đôi vợ chồng nghèo khó này cũng chẳng kéo dài được lâu bởi bà không thể sinh cho chồng một mụn con.
Sau 10 năm chung sống, không sinh được con, với mong muốn t